THUỞ ẤY HỌC TRÒ
Ta cũng có một thời xưa áo trắng
Nhưng xa rồi, đã xa lắm người ơi
Cũng nón nghiêng nghiêng che mái tóc thề
Ôm ấp phút thần tiên nghe nắng vỡ
Ta cũng có những nụ cười rạng rỡ
Bên hiên trường sau mỗi tiếng trống vang
Cũng hay lang thang nương hàng phượng vĩ
Nhặt hoa rơi làm dáng tuổi học trò
Cái thuở đó hồn nhiên lòng mở ngõ
Có biết gì những nghiệt ngã mai sau
Đời nở rộ trên từng trang sách quý
Mộng hoa niên tô thắm má môi hồng
Nhớ một lần trên đường về gió lộng
Bỗng tiếng ai tha thiết gọi tên mình
Không phải Anh, giọng nghe chừng là lạ
Chút ngỡ ngàng ta vội vã bước nhanh
Âm thanh ấy bây chừ qua năm tháng
Lạc đi đâu trong cõi mịt mù sương
Có còn vương trong tơ chùng nắng hạ
Hay đã tan vào dĩ vãng phôi pha!
Đôi guốc mộc, bài ca dao đẹp quá
Vẫn gõ đều trên phiến đá thời gian
Trái tim ta chưa già như ta tưởng
Chợt mơ về một thoáng dạ Hoàng Lan...
Kim Thành
December 2008
THUÝ VINH DIỄN NGÂM
TÌNH THƠ
Chúng mình quen nhau từ dạo ấy
Mùa thu bao nhiêu lá vàng bay
Là bấy nhiêu tình yêu tha thiết
Nao nức lòng anh em có hay
Đã mấy mươi năm lặng lẽ qua
Nhịp tim rung động vẫn chưa già
Tình thơ kết thành chùm phượng vĩ
Đỏ thắm trong ta suốt một đời
Hôm nay trở về thăm làng cũ
Hàng dừa ngày đó lá thêm xanh
Cây xoài trước ngõ thêm trái ngọt
Cây ổi nhà em lộc trĩu cành
Dấu vết ngày xưa vương đó đây
Con đường đi học mộng vơi đầy
Hương cau thơm ngát thời niên thiếu
Ta đã rong chơi suốt tháng ngày
Tất cả cho anh mối tình thơ
Là nguồn hạnh phúc tự bao giờ
Gọi nắng tìm về ôm ký ức
Cho đời đẹp mãi một màu tươi
Tôn Thất Phú Sĩ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét