16/10/09

Các tài liệu về bành trướng bá quyền Trung quốc :

Các tài liệu về bành trướng bá quyền Trung quốc :
1 đoàn xe được dấu kín trong 1 nơi vắng vẻ ( hay những xe chở phi đạn DF-21C )???
Bộ chỉ huy của trại binh tiền phương Trung cộng .
Bộ chỉ huy Nam hải đội - South Fleet .
Chứng cứ chiến tranh thầm lặng .
Chuyến hải trình của chiếc tàu “khó chìm” USNS Impeccable - Khả năng của USNS “tàu khó chìm” là rà tìm tàu ngầm .
Đường đi dự kiến của USNS .
Đường hầm được Trung cộng xây cất với sự bảo vệ của quân Trung cộng .
Hải trình của USNS Impeccable trong khoảng thời gian 03/04/2009 - 03/09/2009 tại cửa biển Hoàng hải xuống tận đảo Hải-Nam .
Hành trình của Impeccable từ 03.04.2009 và những biến động dồn dập cho tới 03.09.2009 .
Kho nhiên liệu Đông hải đội .
Những cơ quan không quân đầu não của Trung cộng .
Những gì Trung cộng bố trí tại hải đội trên miền biển Đông .
Những tuyến đường xe từ Tây sang Đông đã sẵn sàng cho quân Trung cộng tiến vào Việt Nam .
Ngày thứ năm 03/05/2009 phi cơ tuần duyên Y-12 bay ngang tàu Impeccable 12 lần ở độ cao thật thấp , vào khoảng 400 feet và cách tàu 500 yards ( tin từ Ngũ giác đài ).
OTH – B ( Surface Wave ) với tầm hoạt động bao phủ 60 độ , bao gồm Nhật Bản , Phi luật Tân .
Phi trường Lak-sao bên Lào cùng các quốc lộ rộng mở , có cả 1 đoàn xe vận tải ( hay chở phi đạn !!!)
Sang lãnh hải Việt Nam có thể những biến động từ Bắc , Trung , Nam Lào là điều mà Hoa kỳ muốn biết , xin hãy xem phiá Tây dãy núi Trường Sơn có gì ?
Tầu sợ bị vỡ ra từng mảnh
Trại binh trá hình với những phi đạn trá hình ???
Trại binh có ít nhất là 5 trạm canh cùng bộ chỉ huy .
Từ Thanh Hoá vào Dak-Nong và con tàu “ khó chìm ”
USNS Impeccable đang đứng trước khu vực phi đạn phòng thủ SAM cũng như khu vực bộ chỉ huy Bắc hải đội-Northern Fleet của TC tại Hoàng-Hải_Yellow Sea .
Vị trí của USNS Impeccable được thực hiện theo ước đoán trong ngày 03.04.2009 tại cửa biển Hoàng hải - Bộc hải .

Bình Ngô đại cáo

Nguyễn Trãi

Bình Ngô đại cáo là bài cáo của Nguyễn Trãi viết bằng chữ Hán vào mùa xuân năm 1428, thay lời Bình Định vương Lê Lợi để tuyên cáo kết thúc cuộc kháng chiến chống Minh, giành lại độc lập cho Đại Việt.
Về mặt văn chương, tác phẩm được người đương thời, ngay cả hậu thế, đều rất thán phục và coi là thiên cổ hùng văn. Có nhiều ý kiến cho rằng: đây được coi là bản tuyên ngôn độc lập thứ 2 của Việt Nam (sau bài thơ Thần của Lý Thường Kiệt và trước bản Tuyên ngôn độc lập năm 1945 của Hồ Chí Minh).
Tác giả bài Đại Cáo này là khai quốc công thần của nhà Hậu Lê, Nguyễn Trãi. Ông tuy không tham gia khởi nghĩa Lam Sơn từ những ngày đầu, nhưng cũng theo phò Bình định Vương Lê Lợi từ khi nghĩa quân Lam Sơn còn ở thế yếu trước sự đàn áp của quân Minh, đã vạch ra nhiều kế sách giúp cho nghĩa quân Lam Sơn thu phục nhân tâm và giành được ưu thế trên chiến trường. Tương truyền, ông là người nghĩ ra kế sách viết dòng chữ “Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần” (Lê Lợi làm vua, Nguyễn Trãi làm tôi thần) trên lá cây, tạo ra như một điềm trời, khẳng định về yếu tố "thiên mệnh" cho Lê Lợi, làm lòng người nhanh chóng hướng về nghĩa quân Lam Sơn.
Sau khi lên ngôi, Lê Thái Tổ đã phong thưởng cho Nguyễn Trãi là bậc cao trọng nhất bên văn quan, ông được ban quốc tính (tức được mang họ vua, họ Lê), tước Hầu (Quan Phục Hầu) chỉ kém tước Công một bậc. Trên thực tế ông vừa là cố vấn, vừa là quân sư, nhà chính trị, tài kiêm văn võ rất thân với vua.

Từng nghe:
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân,
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo;
Như nước Đại Việt ta từ trước,
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu,
Nước non bờ cỏi đã chia,
Phong tục Bắc Nam cũng khác;
Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần
Bao đời xây nền độc lập;
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên
Mỗi bên hùng cứ một phương;
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau,
Song hào kiệt thời nào cũng có.

Cho nên:
Lưu Cung tham công nên thất bại;
Triệu Tiết chí lớn phải vong thân;
Cửa Hàm tử bắt sống Toa Đô
Sông Bạch Đằng giết tươi Ô Mã
Việc xưa xem xét.
Chứng cứ còn ghi.

Vừa rồi:
Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
Quân cuồng Minh thừa cơ gây loạn
Bọn gian tà còn bán nước cầu vinh
Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ
Dối trời lừa dân đủ muôn ngàn kế
Gây thù kết oán trải mấy mươi năm
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời.
Nặng thuế khóa sạch không đầm núi.
Người bị ép xuống biển dòng lưng mò ngọc,
Ngán thay cá mập thuồng luồng.
Kẻ bị đem vào núi đãi cát tìm vàng,
Khốn nỗi rừng sâu nước độc.
Vét sản vật, bắt dò chim sả,
Chốn chốn lưới chăng.
Nhiễu nhân dân, bắt bẫy hươu đen,
Nơi nơi cạm đặt.
Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ,
Nheo nhóc thay kẻ góa bụa khốn cùng.
Thằng há miệng, đứa nhe răng,
Máu mỡ bấy no nê chưa chán,
Nay xây nhà, mai đắp đất,
chân tay nào phục dịch cho vừa?
Nặng nề những nổi phu phen
Tan tác cả nghề canh cửi.
Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi!
Lòng người đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha;
Ta đây:
Núi Lam sơn dấy nghĩa
Chốn hoang dã nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Căm giặc nước thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mười mấy năm trời
Nếm mật nằm gai, há phải một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, sách lược thao suy xét đã tinh,
Ngẫm trước đến nay, lẽ hưng phế đắn đo càng kỹ.
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Vừa khi cờ nghĩa dấy lên,
Chính lúc quân thù đang mạnh.
Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như sao buổi sớm,
Nhân tài như lá mùa thu,
Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ đần,
Nơi duy ác hiếm người bàn bạc,
Tấm lòng cứu nước,
Vẫn đăm đăm muốn tiến về Đông,
Cỗ xe cầu hiền,
thường chăm chắm còn dành phía tả.
Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng,
Mịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
vội vã hơn cứu người chết đói.
Phần vì giận quân thù ngang dọc,
Phần vì lo vận nước khó khăn,
Khi Linh Sơn lương hết mấy tuần,
Lúc Khôi Huyện quân không một đội.
Trời thử lòng trao cho mệnh lớn
Ta gắng trí khắc phục gian nan.
Nhân dân bốn cỏi một nhà,
dựng cần trúc ngọn cờ phất phới
Tướng sĩ một lòng phụ tử,
Hòa nước sông chén rượu ngọt ngào.
Thế trận xuất kỳ, lấy yếu chống mạnh,
Dùng quân mai phục, lấy ít địch nhiều.
Trọn hay:
Đem đại nghĩa để thắng hung tàn,
Lấy chí nhân để thay cường bạo.
Trận Bồ Đằng sấm vang chớp giật,
Miền Trà Lân trúc chẻ tro bay.
Sĩ khí đã hăng
Quân thanh càng mạnh.
Trần Trí, Sơn Thọ nghe hơi mà mất vía,
Lý An, Phương Chính, nín thở cầu thoát thân.
Thừa thắng đuổi dài, Tây Kinh quân ta chiếm lại,
Tuyển binh tiến đánh, Đông Đô đất cũ thu về.
Ninh Kiều máu chảy thành sông, tanh hôi vạn dặm
Tụy Động thây chất đầy nội, nhơ để ngàn năm.
Phúc tâm quân giặc: Trần Hiệp đã phải bêu đầu
Mọt gian kẻ thù: Lý Lượng cũng đành bỏ mạng.
Vương Thông gỡ thế nguy,
mà đám lửa cháy lại càng cháy
Mã Anh cứu trận đánh
Mà quân ta hăng lại càng hăng.
Bó tay để đợi bại vong,
Giặc đã trí cùng lực kiệt,
Chẳng đánh mà người chịu khuất,
Ta đây mưu phạt tâm công.
Tưởng chúng biết lẽ ăn năn
Nên đã thay lòng đổi dạ
Ngờ đâu vẫn đương mưu tính
Lại còn chuốc tội gây oan.
Giữ ý kiến một người,
Gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác,
Tham công danh một lúc,
Để cười cho tất cả thế gian.
Bởi thế:
Thằng nhãi con Tuyên đức động binh không ngừng
Đồ nhút nhát Thạnh, Thăng đem dầu chữa cháy
Đinh mùi tháng chín,
Liễu Thăng đem binh từ Khâu Ôn kéo lại
Năm ấy tháng mười,
Mộc Thạnh chia đường từ Vân Nam tiến sang.
Ta trước đã điều binh thủ hiểm,
Chặt mũi tiên phong
Sau lại sai tướng chẹn đường
Tuyệt nguồn lương thực
Ngày mười tháng tám, trận Chi Lăng
Liễu Thăng thất thế
Ngày hai mươi, trận Mã Yên
Liễu Thăng cụt đầu.
Ngày hăm lăm, bá tước Lương Minh đại bại tử vong
Ngày hăm tám, thượng thư Lý Khánh cùng kế tự vẫn.
Thuận đà ta đưa lưỡi dao tung phá
Bí nước giặc quay mũi giáo đánh nhau
Lại thêm quân bốn mặt vây thành
Hẹn đến giữa tháng mười diệt giặc
Sĩ tốt kén người hùng hổ
Bề tôi chọn kẻ vuốt nanh
Gươm mài đá, đá núi cũng mòn
Voi uống nước, nước sông phải cạn.
Đánh một trận, sạch không kình ngạc
Đánh hai trận, tan tác chim muông.
Cơn gió to trút sạch lá khô,
Tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ.
Đô đốc Thôi Tụ lê gối dâng tờ tạ tội,
Thượng thư Hoàng Phúc trói tay để tự xin hàng.
Lạng Giang, Lạng Sơn, thây chất đầy đường
Xương Giang, Bình Than, máu trôi đỏ nước
Ghê gớm thay! Sắc phong vân phải đổi,
Thảm đạm thay! Ánh nhật nguyệt phải mờ.
Bị ta chặn ở Lê Hoa
Quân Vân Nam nghi ngờ
khiếp vía mà vỡ mật !
Nghe Thăng thua ở Cần Trạm,
Quân Mộc Thạnh xéo lên nhau
Chạy để thoát thân.
Suối Lãnh Câu, máu chảy thành sông,
Nước sông nghẹn ngào tiếng khóc
Thành Đan Xá, thây chất thành núi,
Cỏ nội đầm đìa máu đen.
Cứu binh hai đạo tan tành, quay gót chẳng kịp,
Quân giặc các thành khốn đốn, cởi giáp ra hàng.
Tướng giặc bị cầm tù,
Như hổ đói vẫy đuôi xin cứu mạng
Thần Vũ chẳng giết hại,
thể lòng trời ta mở đường hiếu sinh
Mã Kỳ, Phương Chính, cấp cho năm trăm chiếc thuyền,
ra đến biển mà vẫn hồn bay phách lạc,
Vương Thông, Mã Anh, phát cho vài nghìn cỗ ngựa,
về đến nước mà vẫn tim đập chân run.
Họ đã tham sống sợ chết mà hòa hiếu thực lòng
Ta lấy toàn quân là hơn, để nhân dân nghỉ sức.
Chẳng những mưu kế kỳ diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay.
Xã tắc từ đây vững bền
Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nền thái bình vững chắc
Âu cũng nhờ trời đất tổ tông
linh thiêng đã lặng thầm phù trợ;
Than ôi !
Một cỗ nhung y chiến thắng,
Nên công oanh liệt ngàn năm
Bốn phương biển cả thanh bình,
Ban chiếu duy tân khắp chốn.
Xa gần bá cáo,
Ai nấy đều hay.
Vũ Trọng Phụng
Bà lão loà

http://www.huyen-thoai.org/Tailieu/Truyen/Balaoloa.html

Thơ : Trả ta sông núi - Vũ Hoàng Chương
Truyện ngắn : Bà lão loà - Vũ Trọng Phụng
Truyện ngắn : Am cu-ly xe - Thanh Tịnh
Truyện ngắn : Anh phải sống - Nhất Linh và Khái Hưng
Bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền
Trái tim còn rỉ máu - Lê Nguyễn Huy Trần

Dân Tộc Không Của Riêng Ai

http://www.huyen-thoai.org/Audio/Tambut/Dantockhongcuariengai.mp3

Hãy nhìn sơ lược về lịch sử Việt Nam!
Tộc người Việt cổ được biết đến đầu tiên và chính thức lập quốc kể từ năm 2879 trước Công nguyên (TCN). Trải qua biết bao thăng trầm lịch sử, các triều đại nước Việt phong kiến đã đánh đuổi quân xâm lược phương Bắc, quyết không khuất phục ngoại bang. Tên nước ta cũng thay đổi theo từng thời đại. Thời Hùng Vương đã dựng nên nước Văn Lang (thế kỷ VII TCN) và dân chúng trong vùng yêu thương đất trời như mạch sống vì nhờ thiên nhiên mà họ đã trồng trọt và tạo ra nhiều sản phẩm cho việc sinh nhai. Những vị vua này đã làm yên lòng dân bằng tài trí của mình, lo cho đời sống của người dân, lấy ý thức cộng đồng làm nền tảng tranh đấu và giữ gìn làng bản. Sau vua Hùng thì có Thục Phán An Dương Vương lên xưng vương. Ông đã dẹp tan quân Tần đông đến mấy chục vạn, để chúng dở sống dở chết vì thiếu lương thực và cai quản nước Âu Lạc (275 TCN) được khoảng gần bảy thập niên theo ghi chép của Đại Việt Sử ký Toàn thư. Ông còn cho xây thành Cổ Loa dùng yểm trợ quân sự rồi làm cho Triệu Đà một phen khiếp vía nhờ uy danh nỏ thần và những mũi tên được luyện bằng đồng lợi hại. Đến thời nhà Lý, nước ta đã được đổi tên thành Vạn Xuân (544) do Hoàng đế Lý Nam Đế đặt sau khi lên ngôi với chí nguyện mong muốn xã tắc lưu truyền ngàn đời. Ông đã oai phong dẫn binh đánh bọn thứ sử Tiêu Tư hồn phi phách tán đến nỗi chúng phải quỳ lạy xin tha mạng rồi mang vàng bạc, châu báu cống nạp.
Tinh thần yêu nước quật cường và dũng khí chống giặc cứu nước của các vị tiền nhân không chỉ để ghi danh muôn thuở mà còn để cho dân tộc Việt Nam có thể tự hào với các quốc gia khác. Nói đến lịch sử Việt Nam thì chúng ta không thể quên hai vị nữ vương đã từng làm chấn động cả thế gian vào năm Canh Tý 40. Dù là phận gái thuyền quyên, hai nữ tướng Trưng Trắc và Trưng Nhị cũng phất cờ khởi binh tại Mê Linh, đánh tan tác quân Tô Định của nhà Hán. Rồi trăm trận trăm thắng như Đinh Tiên Hoàng đã phá tan quân của Nam Tấn Vương cùng Thiên Sách, dụ hàng được Đổ Động của Nguyễn Cảnh Thạc, đặt quốc hiệu là Đại Cổ Việt (968) đóng đô ở Hoa Lư, thì đến Lê Đại Hành đã mưu trí giết chết tướng Hầu Nhân Bảo, diệt quá nửa quân Tống tại trận thuỷ chiến Bạch Đằng và bộ chiến ở ải Chi Lăng. Sau đó ông lập nghiệp đế vương và mở đầu một kỷ nguyên Đại Việt (981). Những thời vàng son của nhà Đinh, nhà Lý, nhà Lê, nhà Trần, nhà Nguyễn mãi sáng ngời trong sử sách. Những chiến công hiển hách của các trang nam tử, nữ anh hùng vẫn trôi theo dòng lịch sử hào hùng của nước Việt ta. Từ vị vua thông minh và quả quyết Trần Nhân Tông đã hai lần đập tan quân Nguyên Mông có ý đồ thống trị Đại Việt, được toàn dân chúng kính phục cho đến Lê Lợi khởi nghĩa Lam Sơn đã chiến thắng quân Minh, lấy niên hiệu Lê Thái Tổ sau khi trở thành vị vua đầu tiên của nhà hậu Lê. Ta còn có “anh em Tây Sơn” Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ (hay còn gọi là Bắc Bình Vương) và Nguyễn Lữ xuất binh đánh bại cuộc xâm lược của Đại Thanh từ phương Bắc để giành độc lập cho nước Đại Việt. Lại thêm vua Minh Mạng chính trực đã nghiêm minh trong phương cách đổi mới đất nước từ nội trị đến ngoại giao dưới thời nhà Nguyễn. Ông lấy nước Đại Nam (1838) để đặt cho giang sơn ta từ đó. Những quốc hiệu vẫn được truyền tụng qua từng vương triều, đế nghiệp trị vì như áng thiên cổ hùng văn: “Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau. Song hào kiệt đời nào cũng có.” Thế mà ngày hôm nay, tên nước Việt Nam sao lại mờ nhạt và nghe thật yếu ớt. Đất nước Việt Nam tuy không còn phải hứng chịu lửa binh đao hay hàng tấn bom đạn nhưng nay lại gồng gánh kiếp nạn đọa đày, ứa muôn giọt nước mắt dân tộc và thấm từng dòng máu thịt non sông. Hỡi những người Đảng viên còn lương tri,
Các ông đang làm gì? Các ông có thấy dòng lịch sử Việt Nam đang từ từ ngừng lại? Các ông có thấu hiểu nguy cơ vong quốc đang đến trong nay mai? Các ông còn ngồi trên ghế trường Đảng học bi bô thuyết Cộng Sản, bồi dưỡng thêm tư tưởng Hồ Chí Minh để cho ai khi mà chủ nghĩa vô thần và hung bạo ấy đã bị tẩy chay từ Đông sang Tây. Sao các ông không dành thời gian để quan tâm hơn đến tình hình đất nước?
Các ông đã thấy rành rành trước mắt: đất nước đảo điên trong thế giới kẻ giàu sụ thì coi trời bằng vung, người mạt vận thì đói rã họng. Sao các ông còn mù quáng nài lưng để khiên võng cho đám dã thú trong Bộ Chính trị Trung ương Đảng, cho chúng sung sướng hưởng thụ? Đám bưng bô này không có bộ não của người, vô đạo nghĩa với đồng bào nên có nói thì cũng như “nước đổ đầu vịt”. Còn các ông biết suy nghĩ thì xin hãy sớm tỉnh giấc để cho dân tộc sớm thoát khỏi cảnh lầm than. Các ông không thể mất tự trọng, bán rẻ lương tâm cho lũ quỷ khát máu ngoại bang chỉ vì mưu cầu tư lợi. Đừng học theo những tên tội đồ dân tộc như Kiều Công Tiễn hay Lê Chiêu Thống mà “rước voi về dày mã tổ”.
Việc Trung Cộng đang bành trướng thế lực quân sự khắp nơi trên địa phận Châu Á là mối lo ngại của toàn thế giới. Việc Trung Cộng đang thực thi ý đồ thôn tính Việt Nam là cái tội của các ông đã không làm tròn phận sự bảo toàn đời sống của dân. Tôi nói là cái tội bởi các ông đã trăn trở, xem xét, cân nhắc vì đại cuộc chung cho Việt Nam (tôi hi vọng các ông đã từng làm những điều này) nhưng vẫn cứ làm sai mới dẫn đến sự thể ngày hôm nay. Nếu biết sai mà sửa thì đó là điều tốt. Nhưng sao các ông lại bám theo Đảng chỉ để xin được vài chén canh lạt mà cứ chịu nhục húp ngon lành như thế? Con người sống phải có nghĩa khí và nhân bản, nếu không cũng chẳng bằng một con thú. Tàu Cộng đang xâm nhập vào nước ta dưới hình thức hợp tác khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Đảng ta vẫn nhai đi nhai lại một luận điệu: Ta cần phải hợp tác làm ăn thì mới “đẩy mạnh đất nước”, mới đảm bảo tình “láng giềng hữu nghị” lâu dài. Đâu phải nhà cầm quyền Việt Nam không biết mối đe dọa đồng hóa của bọn Tàu nhưng chúng mặc, chúng kệ bởi bọn Tàu còn tiếp khí oxy nuôi hơi thở của chúng. Đây là sự thật phũ phàng đằng sau cái chủ trương Bauxite của Đảng và Nhà nước. Các nhà kinh tế và các nhà khoa học đã phân tích rằng nước ta muốn thu được lợi nhuận từ việc khai thác mỏ này thì cần đáp ứng tối thiểu là sáu điều kiện; trong đó hai yếu tố quan trọng nhất phải có là đầy đủ nguồn điện và nguồn nước. Tuy nhiên, chúng ta còn chưa đủ điện để cung cấp cho những hộ nghèo ở vùng sâu vùng xa. Hằng đêm họ vẫn phải thắp đèn dầu thì lấy điện đâu mà dùng cho “chủ trương lớn” của Đảng. Còn nguồn nước từ sông suối lại bị chất bùn đỏ do quá trình luyện nhôm thải ra làm ô nhiễm cả vùng rừng núi. Đó là chưa kể tập đoàn Than và Khoáng Sản có thể chịu lỗ đến 120 triệu Mỹ Kim mỗi năm cho việc khai thác bauxite khi ký hợp đồng với nhà thầu CHALIECO (Trung Quốc) theo bản báo cáo của VUSTA. Thế mà họ vẫn nhắm mắt triển khai theo kế hoạch thì không hiểu họ đang có suy tính mờ ám gì. Không ai khỏi tự đặt câu hỏi tại sao hàng ngàn công nhân Trung Hoa có thể tự do tràn sang Việt Nam, đem theo máy móc, thiết bị và tất cả mọi vật dụng, ngay cả “cái bàn toilet”. Mật độ dân số của nước ta đã cao, nay còn tăng gấp bội khi chính sách của Đảng lại đẩy người dân thiểu số đến con đường mất đất sinh sống. Hàng hóa của Tàu nhập khẩu vào Việt Nam thì vô kể, bày bán nơi nơi với giá rẻ làm cho hàng nội địa không thể tiêu thụ. Dân ta không có hạt cơm bỏ bụng, không mái nhà tranh để ở trong khi thổ phỉ lân bang thì ăn thịt ngon, uống rượu say trên đất tổ tiên của ta. Rồi đây đất nước sẽ luỵ tàn trước khi đón ánh bình minh lần cuối. Các ông có thấy hổ thẹn và đau lòng chăng? Sao các ông còn ngu ngơ, khiếp nhược làm tay sai cho Trung Cộng mà tàn nhẫn để đồng bào của các ông chết dần chết mòn?
Học giả Nguyễn Trung cũng từng lên tiếng cảnh báo rằng tác hại do khai thác quặng nhôm gây ra không những ảnh hưởng đến môi sinh, con người mà còn cả vấn đề an ninh quốc gia. Tôi đọc nhiều bài viết nói Tàu Cộng đã gài hàng trăm ngàn quân lính, quân gián điệp đội lốt công nhân vào Việt Nam để thám thính địa hình Trung phần Tây Nguyên, thiết lập căn cứ quân sự và chuẩn bị chiến lược biến Việt Nam thành một tỉnh lỵ như chúng đã làm đối với dân Tây Tạng. Các ông không biết hay cố ý không biết điều này? Sự bành trướng của Trung Cộng không chỉ dừng ở vùng Đông Nam Á, các ông ạ. Chúng còn ngang tàng khống chế cả vùng biển Đông và thách thức những quốc gia phát triển khác như Mỹ, Anh và Nhật. Nếu đất nước rơi vào tay lũ giặc Tàu thì các ông ngay cả đến cái khố che thân cũng chẳng còn. Hãy chứng tỏ năng lực của các ông cho quyền lợi Tổ quốc thay vì luồn cúi những kẻ hãm tài cấp trên.Tôi tin rằng lời của tướng Trần Hưng Đạo vẫn còn sang sảng bên tai các ông: “Nay các ngươi ngồi nhìn chủ nhục mà không biết lo; thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Làm tướng triều đình đứng hầu quân man mà không biết tức; nghe nhạc thái thường đãi yến sứ ngụy mà không biết căm.”Là cái nhục quốc gia khi nuôi kẻ phản bội. Càng nhục nhã hơn khi chúng ta biết nguy biến của quê hương mà lại khoanh tay thúc thủ. Các ông đã phục tùng đủ và không cần phải có nghĩa vụ nào nữa đối với chế độ bán nước hại dân này. Điều bây giờ tôi mong muốn quí vị có tâm huyết với quê hương hãy khai trừ Đảng ra khỏi đầu. Đừng bôi nhọ thêm danh dự của các ông. Đừng để cả một dân tộc lên án các ông mà hãy “đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy trí nhân thay cường bạo” như lời đại thần Nguyễn Trãi đã dạy.
Hỡi những chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam,
Các anh đang làm gì? Các anh có phải là những con người chính nghĩa phục vụ cho nhân dân? Nếu vậy, sao các anh lại cầm súng đối đầu với nguyện vọng của dân? Các anh thi hành chỉ thị của Đảng mà quên mất cái Đảng vô tri ấy không phải do người dân trong nước bầu chọn. Có phải các anh đang làm trái với ý nghĩa tên gọi Quân đội nhân dân – “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, vì nhân dân phục vụ”?
Chắc hẳn các anh cũng đã nhận được rất nhiều bức tâm thư từ những người công dân có lòng với quê hương. Trong bức giác thư của Trần Nhu, ông ta viết rằng: “Hỡi các tướng lãnh, hỡi những người binh lính đã chiến đấu chống giặc Tàu năm 1979, các bạn đã bị phản bội!” Đúng vậy, các anh đã bị phản bội. Không chỉ riêng những người lính năm xưa mà là tất cả các anh đang nằm trong hàng ngũ Quân đội Nhân dân hiện nay đều bị phản bội. Xương máu của các anh đổ vào những cuộc chiến nhằm bảo vệ bờ cõi đều bị Đảng ta lãng quên. Những người bạn cùng chinh chiến với các anh đã sai lầm trong quá khứ, nay các anh không thấu được tâm địa độc tài của Đảng Cộng Sản thì chính các anh đang tự biến mình thành những kẻ phản nghịch của Tổ Quốc. Các anh không thấy sao? Từng tấc đất trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đã bị Đảng hiến dâng cho tụi Tàu man rợ. Từng dãi vịnh Bắc Bộ, ải Nam Quan, thác Bản Dốc cũng đã bị ngoại tộc xâu xé có “giấy phép”. Vậy nên các anh không cần tốn sức lực đứng ngoài hải đảo hay canh gác biên giới nữa nếu như các anh vẫn còn một lòng trung với Đảng mà bất hiếu với dân. Thay vì trấn giữ biên cương thì các anh hãy chỉa súng nổ vào hơn tám mươi triệu người dân để Đảng ta vỗ tay khen thưởng. Tôi thiết nghĩ lúc đó chắc công việc của các anh sẽ nhẹ nhàng hẳn đi, không còn phải dầm mưa dãi nắng nhiều. Nhưng các anh ạ, đêm đêm các anh sẽ trằn trọc cố ru một giấc ngủ. Những cơn ác mộng sẽ chập chờn bủa lấy bởi chính toà án lương tâm đang xét xử những hành động vô nhân tính của các anh. Các anh tuy không có quyền cao chức trọng, không giàu sang phú quý nhưng các anh còn dân tộc. Đó mới chính là bảo vật quý giá nhất mà các anh cần nâng niu vẹn toàn. Mất non sông, mất đồng bào thì các anh bảo vệ cái gì đây, hỡi những người vì lý tưởng tự do cho Tổ Quốc? Các anh hãy trả lời cho dân nghe.
Cha mẹ, anh chị của các anh cũng đang nằm trong gọng kìm của nhà nước CHXHCNVN. Đừng than trách rằng nếu các anh không tuân theo lời của mười mấy tên trong Bộ chính trị thì chúng sẽ làm khó dễ những người thân của các anh. Điều đó chỉ chứng tỏ các anh hèn yếu và bất tài. Các anh vẫn còn nhịn được sao khi những kẻ lãnh đạo trong Đảng thì có nhà cao cửa rộng, có xe hơi sang trọng, có tiền gởi vào nhà băng ngoại quốc hàng tháng; còn dân ta chăm chỉ cày sâu cuốc bẫm nhưng vẫn không ngóc đầu lên nổi . Bọn chúng cướp bóc mồ hôi và nước mắt của người dân mà sung sướng trên nỗi đau của dân tộc. Tại sao các anh không giải thoát gia đình các anh khỏi ách thống trị của Đảng cùng với toàn thể đồng bào khỏi họa mất nước? Các anh đừng theo chân cố Tổng bí thư Trường Chinh đã đấu tố giết cả cha mẹ ruột để làm vui lòng kẻ trên. Đó không phải vì “đại nghĩa quốc gia” mà là “đại nghịch bất đạo”. Bọn chúng không đứng chung chiến tuyến với các anh để thông cảm với nỗi nhọc nhằn của các anh ngày đêm ở ngoài khơi xa hay trên rừng núi sâu độc. Bọn chúng chỉ là những kẻ tiểu nhân “ăn cháo đá bát” nên các anh đừng hi vọng chúng sẽ tạ ơn những gì các anh đã và đang làm. Các anh cầm súng trên tay, chiến đấu vì dân tộc, hà cớ gì phải sợ một lũ đần độn kia? Các anh càng phải dũng cảm đương đấu với giặc phương Bắc, làm tấm gương sáng cho chúng tôi noi theo mà không thẹn lòng với hồn thiêng sông núi.
Nam quốc sơn hà nam đế cưTiệt nhiên định phận tại thiên thưNhư hà nghi.ch lỗ lai xâm phạmnhu*~ da(~ng ha`nh khan thu? ba.i hu* (“Nam Quốc Sơn Hà” – Lý Thường Kiệt)Hỡi Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Công Giáo Việt Nam, cùng các đoàn thể tôn giáo khác,
Các chư vị đang ở đâu? Các chư vị có nghe thấy những Đấng Bề Trên đang khóc? Những giọt nước mắt đau đớn lăn nhẹ trong tim Người khi nhìn Việt Nam tội nghiệp của chúng ta đang chìm trong vô vàn khổ ải.
Tôi không phải là con chiên ngoan đạo hay tu sĩ hành khất nhưng tôi cũng hiểu rằng Đức Chúa Trời được sinh ra để giải thoát những khổ đau của loài người và Đức Phật Thích Ca phổ độ chúng sinh. Người dạy chúng ta biết làm một con người nhân ái và trí tuệ, lấy lòng từ bi mà giải hóa hận thù. Nhưng các vị không thể bình thản tụng kinh niệm Phật hay đọc kinh cầu nguyện Chúa ban phước lành mỗi ngày trong khi cả nước Việt nam đang bị dày xéo từng ngày. Các vị không thể tịnh tâm nghe tiếng chuông nhà chùa hay bài Thánh ca nơi giáo đường trong khi ở ngoài kia, toàn dân tộc Việt Nam đang gào thét những tiếng đau đớn với những giọt máu và nước mắt nghiệt tử.
Con người ta được sinh ra chỉ thiết tha có được hạnh phúc và sự tọa lạc trong tâm hồn. Nhưng hôm nay đây, bộ chính trị Đảng đã không làm tròn bổn phận lo cho quốc thái dân an. Ngược lại, họ đã lạm dụng chức quyền trái phép để cướp nhà cửa, đất đai của dân. Từ vụ lấn chiếm mảnh đất tổ tiên của gia đình một mục sư ở huyện Phước Long, tỉnh Bình Phước, từ vụ cưỡng ép năm gia đình bán ruộng với giá rẻ mạt ở xã Trường Yên, cho đến vụ tranh chấp địa phận giáo xứ Thái Hà mà chính quyền Hà Nội đã không ngại ngần cho công an đàn áp các giáo dân triệt để. Những hành động ngang ngược này của các ban lãnh đạo Nhà nước vẫn cứ tái diễn thì thử hỏi pháp luật để ở đâu, công lý treo ở chỗ nào. Các vị không thể ngồi chờ bọn đầu trộm đuôi cướp này lẻn vào đền chùa hay nhà thờ mà cầm theo súng, dùi cui, thuốc xịt hơi cay để tàn phá thờ tự vào một ngày rất gần. Các vị hãy cùng toàn dân xuống đường.
Hỡi những người Công Giáo, linh mục Lê Quang Uy – Dòng Chúa Cứu Thế đã lên tiếng: “Chúng ta không thể cứ mãi ở bên lề cuộc sống quê hương trong sự e ngại, do dự. Chúng ta không thể cứ mãi chờ đợi lẫn nhau mà không ai dám quyết định một việc gì thiết thực và can đảm. Chẳng lẽ chỉ vì sợ bóng sợ vía một cái gì đấy mà chúng ta lại không sợ điều đáng phải sợ hơn cả, đó là tiếng lương tâm, tiếng nói của Chúa Thánh Thần.”
Hỡi những vị chư Tăng và Phật tử, Đại lão hoà thượng Thích Quảng độ là một chân tu chỉ biết ăn chay niệm Phật. Thế mà Ngài cũng không thể lắng nỗi lòng bất bình cho quê hương mà buộc phải kêu gọi một tháng bất tuân dân sự: “Chỉ còn lại tiếng nói của toàn dân mới có cơ cứu vãn. Trước là chận đứng việc lấy Vàng, tức dân tộc, đổi lấy Nhôm ngoại quốc. Sau là bảo vệ sự Vẹn toàn lãnh thổ mà tiền nhân đã đem xương máu gầy dựng… hãy tỏ thái độ trước nguy cơ hủy hoại mầu xanh Tây nguyên và đời sống của người Việt cũng như hàng chục dân tộc ít người trong việc khai thác quặng bô-xít không thông qua nghiên cứu khoa học và kinh tế, mà chỉ vụ vào sự lệ thuộc Bắc phương…Sống dưới chế độ độc tài, công an trị, người dân đã mất quyền biểu tình công cộng nói lên ngưỡng vọng thiết tha suốt 54 năm tại miền Bắc và 34 năm qua tại miền Nam, thì nay hãy BIỂU TÌNH TẠI GIA.”
Thời buổi nhiễu nhương dưới sự cai trị của chính quyền Cộng Sản Bắc Việt đã không còn cách nào khắc phục. Phép nước của chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa đã không hướng đến quyền lợi của người dân. Chúng ta cần phải nói lên tiếng nói của dân tộc. Giáo lý trong kinh sách và đạo nghĩa làm người không cho phép các vị hòa thượng, tăng ni, các giám mục, giáo dân tỏ thái độ dửng dưng trước những điều bất công trong lòng xã hội Việt Nam hiện nay. Tôi xin được trích lời dạy của Đức Thế Tôn để làm vòng hào quang chân lý và ánh sáng Tin Mừng soi rọi lối đi trước mặt: “Như đàn voi say trận, không kể lằn tên mũi đạn, ta phải can đảm chịu đựng những điều bất hạnh của đời. Vì một phần lớn chúng ta sống ngoài khuôn khổ của giáo luật, ta phải có thái độ của đàn voi lâm trận, mạnh tiến giữa rừng gươm đao, giáo mác, bình tĩnh hứng chịu những nỗi chua cay của đời, và thản nhiên vững bước trên con đường phạm hạnh.”
Hỡi tất cả lương dân trong nước,
Các người đang làm gì? Ngoài đồng lúa, những bác nông dân đang nhễ nhại mồ hôi dưới ánh nắng gắt gao của một buổi trưa đầu hạ. Trong công ty, những nhân viên đang căng thẳng bên chiếc vi tính dưới dàn máy điều hoà mát lạnh. Trên khu đất quy hoạch, những chú kỹ sư xây dựng đang ra sức chỉ đạo các công trình nhà cửa mới trong lớp bụi bay mịt mù. Nơi trường học, tiếng thầy cô giảng bài cho học sinh cùng tiếng lá xào xạc bên ô cửa lớp… Những hình ảnh quê hương dường như thật thanh bình. Tôi cứ cho rằng mỗi người đều được Đảng và Nhà nước giao phó một nhiệm vụ và ai cũng cố gắng hoàn thành công việc của mình trong tâm trạng phấn khởi. Có thật đất nước của chúng ta tốt đẹp như vậy? Không. Đất nước chúng ta là một địa ngục ác đạo. Và các người đều là nạn nhân của địa ngục bạo quyền Cộng Sản Bắc Việt.
Hẳn các người không còn xa lạ gì với cái tên Hồ Chí Minh. Tùy thuộc vào trình độ tư duy của mỗi người và tài liệu công khai sự thật về Hồ Chí Minh mà các người đã may mắn đọc được thì bây giờ các người sẽ có những cách đánh giá khác nhau về con người “muôn mặt” này. Nhưng đặt lại bối cảnh thời chiến ngày xưa thì không một ai mảy may nghi ngờ đến tấm lòng ái quốc của vị “lãnh tụ vĩ đại” Hồ Chí Minh. Nào là Bác đã “ra đi tìm đường cứu nước”, Bác sống “cả đời sống vì dân tộc”, Bác đã đem chủ nghĩa ngoại lai tuyệt vời về cho Việt Nam. Nào là xã hội không nên phân chia giai cấp, mọi người đều có quyền bình đẳng, dân chúng sẽ sống trong “thế giới đại đồng”, v.v… Những điều này nghe như rót mật vào tai đã làm nhiều người dân chất phác tuyệt đối tin theo. Thế rồi kết quả của bao lời đường mật ấy như thế nào? Từ đầu thập niên 50, những thảm kịch Cải Cách Ruộng Đất và Nhân Văn Giai Phẩm đã giết oan hàng vạn địa chủ, trí thức, văn nghệ sĩ, làm hơn một triệu dân miền Bắt phải di cư vào miền Nam trong nỗi kinh hoàng. Nạn nhân là các người. Tiếp theo là cuộc thảm sát Tết Mậu Thân năm 1968 với những hố chôn tập thể, với những giây phút tê liệt khủng khiếp nhất cho người dân Huế. Nạn nhân là các người. Sau đó chủ trương đánh tư sản, đưa toàn bộ đất nước sống trong thời kỳ bao cấp cũng làm cho hàng trăm ngàn người vô tội bị mất trắng tài sản, không nhà không cửa. Nạn nhân cũng là các người. Chỉ có Đảng ta là ngư ông thủ lợi, nuốt trọn những gì chúng vơ vét được qua những cuộc tàn sát man rợ. Những linh hồn oan thiêng chẳng biết dùng bao nhiêu vải tang để phủ cho hết. Những dòng máu thấm đỏ vào đất chẳng biết chờ thời gian bao lâu mới có thể phai mờ. Những giọt nước mắt chua cay chẳng biết hòa cùng bao con sông, con suối cho bớt vị mặn đắng. Một bi kịch của loài người!
Chiến tranh thì phải có đầu rơi máu chảy, nhưng sự hy sinh phải xứng đáng cho quyền lợi toàn dân tộc chứ không phải để cho một cá nhân nào. Xin các người đừng mãi u mê trong lời tuyên truyền của Đảng và Nhà nước. Có thể các người không muốn nhắc đến những gì đã xảy ra trong quá khứ nhưng các người sẽ không bao giờ quên được. Nỗi đau ngày nào các người phải chịu đựng vẫn chưa thể nguôi ngoai, vẫn mãi khắc sâu trong tâm khảm. Cộng Sản là kẻ thù của nhân loại. Cho đến hôm nay Đảng CSVN vẫn ngựa quen đường cũ. Chúng gieo rắc tội ác khắp nơi nơi. Từ việc buôn bán phụ nữ Việt thông qua các đường dây môi giới hôn nhân cho đến tình trạng dân đói nghèo lạc hậu. Các người là nạn nhân. Từ hàng trăm trẻ em vất vưởng nơi lề đường cho đến nhiều vụ cướp đất của lương dân khắp nước. Các người là nạn nhân. Từ tín ngưỡng tôn giáo bị cấm đoán cho đến tình trạng thất nghiệp tràn lan. Các người là nạn nhân. Từ sự bắt bớ các nhà đấu tranh dân chủ cho đến chủ trương biến cả dân tộc thành những kẻ nô lệ cho thực dân ngoại quốc. Các người cũng là nạn nhân. Xã hội đã biến con người sống dẫm đạp lên nhau, bất chấp sinh mạng người khác chỉ vì đồng tiền. Bác sĩ không còn chữa bệnh theo phương châm “lương y như từ mẫu”. Luật sư không còn hành nghề với tinh thần bào chữa oan ức cho thân chủ. Nhà báo không còn viết bài dựa trên tính chất sự thật của sự việc. Bây giờ các người chỉ thấy một xã hội tráo trở, gạt gẫm lẫn nhau để đạt mục đích riêng. Nếu tình trạng này cứ tiếp diễn mãi thì đất nước sẽ đi về đâu. Sau này các người sẽ không còn thưởng thức hương vị bánh chưng, bánh dầy vào những ngày Tết mà thay vào đó là bánh trôi, bánh bao của Trung Hoa. Tất cả là do trái tim quỷ dạ xoa của Đảng Cộng Sản nặn ra. Chúng ta không thể chịu đựng hơn. Đồng bào quốc nội hãy vì tương lai con em mà đồng lòng chung sức hạ bệ chính quyền Cộng Sản Việt Nam độc tài và ngăn chặn tham vọng xâm lấn của Trung Cộng.
Hỡi toàn thể người Việt ly hương,
Các cô chú, anh chị đang làm gì? Các cô chú còn nhớ cái hận mất nước năm 1975? Hay các anh chị đang sung túc bên kia đại dương mà quên mất hai tiếng dân tộc?
Nhắc đến the Fall of Saigon thì chẳng ai ngăn nổi tiếng nấc xót xa. Từng hình ảnh cuối cùng tại miền Nam cứ như cuốn phim quay chậm ngược dòng thời gian. Từng cảnh tượng chết chóc như những mũi kim đâm vào trái tim đau buốt. Đâu rồi thanh bình ấm no? Đâu rồi khung trời hoa mộng? Đâu rồi xứ sở hòa bình? Ôi miền Nam yêu dấu đã vì ai mà âm u hoang tàn, vì ai mà gia cảnh phân ly, vì ai mà tan nát tuổi xuân. Những con thuyền mong manh vượt biết bao hải lý để chở thuyền nhân đến miền đất hứa. Những nỗi uất ức được khâu chặt vào từng tế bào trong cơ thể. Những nỗi khiếp sợ ăn mòn cả tinh thần cho nòi giống. Để rồi hôm nay trên đất khách quê người tự do, một số người Việt tỵ nạn nhìn về quê hương Việt Nam bằng con mắt lãnh cảm mà chối bỏ nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Thật đáng buồn khi họ có ý nghĩ là việc quốc nội thì tự người dân trong nước phải đứng lên giải quyết. Vậy thì cội nguồn các người ở đâu, tổ tiên các người ở chốn nào? Đây là một vấn đề quốc gia hệ trọng đến sự sinh tồn của cả dân tộc.
Các cô chú đã thấy đồng bào trong nước phải gánh chịu kiếp cu li. Trong thời thế nguy biến này, chỉ có tình thương đồng loại của những người Việt hải ngoại mới giúp họ có đủ ý chí kiên cường để chống trả lại sự đàn áp của Cộng Sản. Chúng ta không thể để bè lũ Cộng Sản Bắc Việt thành công trong việc chia rẽ sợi dây liên kết nội chiến và ngoại ứng. Tôi biết rất nhiều cô chú đã và đang tích cực có những kế hoạch giải thể bộ chính trị Cộng Sản và cứu vãn đất nước khỏi cảnh vong quốc. Còn những anh chị Việt Kiều nhẹ dạ khác thì đừng nên nghe lời mĩ miều “khúc ruột ngàn dặm” của Cộng Sản mà về Việt Nam làm ăn, đốt tiền để tiếp tế máu cho chúng, đến khi lọt bẫy rồi thì hối hận cũng không kịp.
Có nhiều lần tôi lang thang vào cái diễn đàn chính trị trên mạng, nghe các anh ví von Cộng Sản như loài súc vật vô nhân tính, mất tình yêu thương đồng loại. Xin thưa với quí vị, chúng không phải là khỉ, là chó và cũng không xứng đáng được so sánh với những loài vật này. Con khỉ tuy chỉ biết bắt chước nhưng chúng rất thông minh và có tình cảm. Một câu chuyện nói về một thợ săn đã bắn một con vượn cái bị trọng thương. Thế mà vượn mẹ vẫn ôm chặt đứa con vào lòng và dùng hết sức bình sinh để rống gọi thảm thiết chờ người cha trở về. Khi con vượn đực quắp được đứa con mang đi thì lúc đó con vượn cái mới trút hơi thở cuối cùng rồi từ từ ngã xuống. Còn Cộng Sản chỉ biết giết đồng loại. Con chó thì rất trung thành với chủ nhân. Nếu người chủ gặp chuyện nguy hiểm thì nó liều thân để cứu. Còn Cộng Sản thì mạng ai nấy giữ thật kỹ. Nếu như Cộng Sản là chó thì các vị có dám nuôi trong nhà không? Ngay cả những bà mẹ Việt Nam đã có công nuôi các cán bộ, bộ đội mà cũng bị chúng cướp nhà không thương tiếc. Đúng là một lũ đủ thứ vô: vô gia đình, vô Tổ quốc, vô tôn giáo, vô đạo đức, vô tư cách, vô nhân vô nghĩa, vô phúc vô hậu, vô phương cứu chữa.
Hỡi tuổi trẻ Việt Nam trên toàn quả địa cầu,
Các bạn trong nước đang nghĩ gì? Các bạn ở hải ngoại đang ước muốn gì?
Là rường cột tương lai của nước nhà, các bạn trong nước cần phải biết bổn phận làm một người công dân có ích cho xã hội. Chúng ta không sinh ra trong thời loạn lạc nhưng lại sinh nhầm vào một thế giới không ánh sáng. Những ánh đèn màu muôn sắc lộng lẫy trên phố thị về đêm chỉ là ảo ảnh của bóng tối. Những khu giải trí chỉ là trò xí gạt con nít, che mắt thiên hạ. Những căn biệt thự vươn cao lấp kín bầu trời chỉ là mô hình tượng trưng cho chủ nghĩa Cộng Sản – một kẻ cướp. Các bạn hãy tới gần và nhìn kỹ một chút. Dưới ngọn đèn đường là các cụ già một mình lượm những cái lon để đổi chén cháo qua ngày. Ngoài cổng khu vui chơi là những kẻ ăn xin mặc áo quần rách bươm lê lết dọc vỉa hè. Bên cạnh nhà lầu cao tầng ở thành thị là liêu xiêu nhưng mái nhà tranh vùng nông thôn. Đó mới là viễn cảnh thật sự của đất nước chúng ta. Vậy chúng ta phải bắt đầu từ đâu? Từ tấm lòng yêu nước là sự khơi nguồn cho hành động cứu nước. Các bạn cần thoát khỏi sự nhồi sọ của Đảng ta, đừng ngông nghênh ra vẻ ta đây có tất cả mà hãy dùng cái đầu để suy nghĩ. Nếu Việt Nam là một phần của Trung Cộng thì các bạn chẳng còn gì hết. Các bạn cần thắp lên lòng tin và tình yêu thương nhân loại, gạt bỏ tham – sân – si và đừng cưỡng cầu danh vọng cuộc đời.
Các bạn hãy nhìn gương quốc gia Tây Tạng. Họ đã bị Trung Cộng thống trị qua nhiều thế kỷ. Nhưng vì người Tây Tạng biết chống lại những kẻ lợi dụng mình, biết nắm bắt thời cơ và lại có đầu óc nhanh nhẹn, trung thực nên họ không bao giờ đầu hàng. Họ hiểu rằng một khi nhẹ dạ tin vào lời nói “cùng nhịp thở với các chiến sĩ vũ trang, cùng chung số phận với các cán bộ và nhân dân Tây Tạng” của Hồ Cẩm Đào thì sẽ không có huyệt chôn thân. Đó là một bài học cho chúng ta học hỏi. Vì lịch sử hơn bốn ngàn năm văn hiến, các bạn hãy nối gót các bậc tiền bối để làm rạng danh Tổ quốc Việt Nam thêm một lần nữa.
Các bạn trẻ tại hải ngoại hãy cùng sát cánh với thanh niên trong nước để chúng ta có thể giải thoát dân tộc khỏi ách nô lệ ngoại bang. Các bạn sống trên những quốc gia tự do thì các bạn là người hiểu rõ tầm quan trọng phải có dân chủ và nhân quyền. Trình độ của tôi có thể không bằng các bạn nhưng đứng vào cương vị người chủ tương lai của đất nước thì chúng ta là thành phần chính yếu của nước nhà. Vì thế chúng ta không nên tách biệt đường lối đấu tranh mà hãy chia sẻ với nhau. Chúng ta có chung một quê hương, một màu da, một màu tóc. Hỡi tuổi trẻ Việt Nam! Chúng ta không thể để yên cho bọn khốn nạn Nguyễn Minh Triết, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng… thông đồng với lũ giặc Tàu bức hại nhân dân. Trách nhiệm của chúng ta là không để lọt một tấc đất vào tay giặc, không để dân tộc mãi điêu linh, không để chết tương lai tuổi trẻ, và càng không để trở thành đứa con tội đồ của người Mẹ chúng ta. Đời người có một lần để sống và một lần để chết, hãy sống cho xứng và hãy chết cho đáng.
Dân tộc Việt Nam không của riêng ai.
Chúng ta không thể cứ rơi nước mắt mãi. Hỡi toàn thể đồng bào quốc nội và đồng bào hải ngoại, hãy khóc một lần cuối rồi lau lệ cho khô. Hãy cùng nhau tay trong tay, vai kề vai nối thành một khối đại đoàn kết dân tộc. Chống giặc ngoại xâm phương Bắc là trách nhiệm của tất cả người con da vàng máu đỏ Việt Nam. Các bậc cha ông ngày trước đã có công gầy dựng và gìn giữ giang sơn gấm vóc thì nay chúng ta không thể giương mắt vô hồn nhìn từng mảnh đất quê hương bị cắt xén rồi dâng cho bọn bành trướng Trung Cộng một cách vô cớ. Bọn chúng huỷ hoại môi trường sinh sống của đất nước ta, phong tục tập quán của dòng giống ta, nhân bản con người của dân tộc ta thì chúng ta không thể bình chân như vại. Bọn chúng bóc lột sức lao động, nhập thực phẩm vào đầu độc người dân, bao thầu các công trình xây dựng trọng điểm bằng quyền lực áp đặt thì chúng ta không thể chấp nhận sự có mặt của chúng trên đất Nam này. Bọn chúng âm mưu đồng hoá chủng tộc, trừ diệt đồng bào tận gốc, áp dụng chính sách nô lệ chính trị thì chúng ta không thể im lặng chịu nhục.
Khi tất cả cùng hướng về quê hương Việt Nam chính là lúc chúng ta biến niềm tin thành vũ khí lợi hại nhất. Khi tất cả cùng chung nhịp thở với non sông Việt Nam chính là lúc chúng ta biến tinh thần đoàn kết thành sức mạnh bất diệt. Không một mãnh lực nào có thể ngăn chặn hùng khí vì đại nghĩa quốc gia của chúng ta. Không một thế lực nào có thể làm nhụt chí vì lý tưởng trường tồn cho dân tộc. Hãy đồng tâm lật đổ bọn bán nước cầu vinh Cộng Sản. Hãy chung sức dẹp tan lũ giặc Tàu Cộng đang hoành hành trên đất nước. Hãy tranh đấu để xây dựng một kỷ nguyên mới cho nước Việt Nam tươi sáng hơn.
Gươm mài đá, đá núi cũng mòn Voi uống nước, nước sông phải cạn. Đánh một trận, sạch không kình ngạc Đánh hai trận tan tác chim muông.(Trích “Bình Ngô Đại Cáo” – Nguyễn Trãi)
Dân tộc là của tất cả người dân mang dòng máu Việt Nam.
Trên đây là những lời tâm huyết của một người trẻ sinh ra trên mảnh đất Việt Nam. Tôi đã nói những gì tôi cần phải nói. Mỗi người chúng ta đã đủ trưởng thành và đủ trí khôn để suy xét. Các vị có vì bản sắc văn hóa mà đấu tranh hay không thì đó là tuỳ thuộc vào quyết định của các vị. Còn tôi cũng như chị Lê Thị Công Nhân đã từng phát biểu: “Tôi sẽ chiến đấu tới cùng cho dù chỉ còn một mình tôi,” sống cho dân tộc và chết vì dân tộc.
Tôi không là ai nhưng tôi có thể khẳng định với tất cả quí vị rằng tôi là một đứa con của Mẹ Việt Nam bất khuất.

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn


Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn :



"Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích.Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn:

" Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác ". Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu."

kiếm proxy

Có thể vào các trang sau để kiếm proxy : http://www.multiproxy.org/anon_proxy.htm

http://www.samair.ru/proxy/

http://proxy4free.com

http://tools.rosinstrument.com/proxy/

Kiếm proxy ở đâu biggrin.gif
http://www.proxyfarm.com
http://www.rrdb.org
http://www.web.freerk.com/proxylist.htm
http://www.samair.ru/proxy/
http://www.pureproxy.net/
http://www.geocities.com/switchproxylist/lists.html
http://www.theone.ru/proxy/?0,United%20States
http://www.antiproxy.com
Hoặc lên google search keyword : elite proxy, ra 1 đống biggrin.gif

Cgi proxy:
http://www.anonymise.com
http://anoniem-surfen.eigenstart.nl/
www.proxify.us
Check proxy:
www.checkproxy.com
www.proxyjudge.org

url:http://vnitweb.com/?p=237
Posted by DaiCa at 2:45 AM
Labels: credit card, hacking

Căn bản về Credit Card

Căn bản về Credit Card


Chào các bạn !
Trong thời gian qua, tại một số Forum, chúng ta thường nghe nói và bàn luân nhiều đến vấn đề Credit Card. Tôi cũng có theo dõi và cũng có tìm hiểu nghiên cứu chút ít về nó, hy vọng những gì tôi trình bày bên dưới sẽ giúp cho các bạn hiểu được vấn đề này rõ ràng hơn.

Hôm nay tôi xin “mạn phép” được trình bày một hiểu biết của tôi về vấn đề Credit Card.

Bài viết này chỉ có mục đích tham khảo, tăng thêm sự hiểu biết cũng như tính bảo mật của Card, do vậy chúng tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm trước pháp luật cũng như những ai cố tình sủ dụng bài viết cho mục đích khác, làm gây nguy hại đến vật chất và tài sản của người khác.

oo-=0=-oo

Một Number Card thường gồm có 16 chữ số, có loại có 13 chữ số.

Trong đó, 4 chữ số đầu tiên thường quy định và là dấu hiệu nhận dạng bởi các tên của ngân hàng phát hành Card đó

3xxx xxxx xxxx xxxx: Ameriacan Express Card

4xxx xxxx xxxx xxxx: Visa Card

5xxx xxxx xxxx xxxx: Master Card

6xxx xxxx xxxx xxxx: Discover Card


Chữ số đầu tiên thường được dùng để nhận biết đó là Card của loại nào.

3 = Ame

4 = Visa

5 = Master

6 = Discover

3 chữ số tiếp theo sau là tên nhận dạng ID của ngân hàng.

Nói chung, khi ta nhìn vào 4 ký tự số đầu tiên ta sẽ biết đó là thể loại nào: American Express Card, Visa Card, Master Card hay Discover Card.

AMERICAN EXPRESS

3XXX

3728

3713

3731 - AmEx Green

3737 - AmEx Optima

3782 - AmEx - Small Corporate Card

....

VISA CARD

4XXX

4013 - Citibank

4019 - Bank of America

4024 - Bank of America

4027 - Rockwell Federal Credit Union

4032 - Household Bank

....

MASTER CARD

5XXX

5100 - Western States Bankcard Association

5110 - Universal Travel Voucher

5120 - Western States Bankcard Association

5130 - Eurocard France

....

DISCOVER CARD

6XXX

6013 - MBNA

....

Làm sao để kiểm tra số Card là đúng. Nhờ đâu mà các chương trình kiểm tra Card có thể biết được đó là số đúng của Card.
Câu trả lời đó là tất cả đều phụ thuộc vào con số cuối cùng của Card. Đó là con số mà những chương trình gọi là số tổng kiểm tra (checksum), con số này sẽ quyết định dãy số của Card là số đúng hay sai.

Nếu con số cuối cùng là đúng và phù hợp thì nó là một dãy số Number Card đúng, chúng ta có thể dùng nó.
Nếu số đó là một con số sai thì coi như Number Card đó sai.

Tuy nhiên, nếu chúng ta thông minh và để ý một chút thì ta vẫn có thể tìm được một Number Card đúng sau 9 lần thử khác nhau. Vì ta có thể thay đổi con số cuối cùng thành 1 trong 9 lựa chọn khác:
Ví dụ: 3xxx xxxx xxxx xxx5 : dãy số đúng ta cần tìm.
Ta lần lượt thay con số cuối cùng như sau:
3xxx xxxx xxxx xxx0
3xxx xxxx xxxx xxx1
3xxx xxxx xxxx xxx2
3xxx xxxx xxxx xxx3
3xxx xxxx xxxx xxx4
3xxx xxxx xxxx xxx5 ===> đây là kết quả đúng và con số 5 là số cần tìm.
3xxx xxxx xxxx xxx6
3xxx xxxx xxxx xxx7
3xxx xxxx xxxx xxx8
3xxx xxxx xxxx xxx9

Như vậy tới đây là tạm thời có thể hiểu cách tìm (tính toán) sao cho có một Number Card đúng.
Đây là cách tính thủ công, cách tính “mẹo”. Quá dễ phảI không các bạn.

Như vậy các bạn chỉ cần biết 4 con số đầu tiên để làm “gốc”, 4 con số này để chương trình biết nó là Master Card hay Visa Card … và đó chính là tên của ngân hàng. Sau đó các bạn có thể tự bịa ra 1 dãy số bất kỳ nào đó.
Thay đổi con số “cuối cùng” trong khoảng từ 0..9 để tìm ra con số đúng nhất và như vậy bạn đã có 1 Number Card hợp lệ.


Cách tính toán và tìm ra quy luật của Number Card.
Như đã nói ở trên, chúng ta chỉ cần biết 4 con số đầu tiên mà thôi. Đó là 4 con số quy định tên ID của ngân hàng. Chúng ta chỉ cần biết 4 con số đó là có thể tự tạo ra cho mình một số lượng Number Card dùng thoải mái cho đến ngày vào Prison chơi
Sau đây tôi sẽ cùng các bạn đi tìm cách tính toán một cách khoa học và chính xác hơn chứ không phảI ngồi mò mò, rồi phảI thay đổi con số cuối cho phù hợp.

Ví dụ: 5204 xxxx xxxx xxxY
5204 = Security Pacific : đây là Master Card do ngân hàng Security Pacific phát hành.
xxxx xxxx xxx: là một dãy số ngẫu nhiên, bất kỳ nào đó.
Y : đây là con số cần tìm để Number Card là hợp lệ

Sau khi biết 4 số đầu tiên, ta có thể lấy ngẫu nhiên và bất kỳ từ số 0 đến số 9 của mười một ký tự số đại diện cho chữ X.

Giả sử tôi lấy là
5204 1234 5678 901Y
5204 xxxx xxxx xxxY

Trong đó ta chia ra làm 2 dãy số chẵn và dãy số lẽ.
a. Dãy số 5 0 1 3 5 7 9 1 ta gọi là dãy số lẽ.
b. Dãy số 2 4 2 4 6 8 0 Y ta gọi là dãy số chẫn.

Lấy từng chữ số trong dãy số lẽ “nhân” vớI 2
5 x 2 = 10
0 x 2 = 0
1 x 2 = 2
3 x 2 = 6
5 x 2 = 10
7 x 2 = 14
9 x 2 = 18
1 x 2 = 2

Nếu kết quả nhân của từng số nào lớn hơn 9, thì ta lấy số đó trừ đi 9.
5 x 2 = 10 - 9 = 1
0 x 2 = 0 = 0
1 x 2 = 2 = 2
3 x 2 = 6 = 6
5 x 2 = 10 = 1
7 x 2 = 14 - 9 = 5
9 x 2 = 18 - 9 = 9
1 x 2 = 2 = 2

Cộng các kết quả mớI tình được lai vớI nhau:
1 + 0 + 2 + 6 + 1 + 5 + 9 + 2 = 26 ===èSố A

Cộng các chữ số của dãy số chẵn lại vớI nhau, vì Y là số cần tìm và ta chưa biết nên không cần cộng
Dãy số 2 4 2 4 6 8 0 Y là dãy số chẵn đã nói ở trên
2 + 4 + 2 + 4 + 6 + 8 + 0 = 26 ===è Số B

Lấy A + B
26 + 26 = 52
TớI đây ta lấy số cuối cùng là 2 cộng thêm 8 để làm tròn số thành 10
Ví dụ:
+ số cuối cùng là 3 thì cộng thêm 7 để thành 10
+ số cuối cùng là 4 thì cộng thêm 6 để thành 10
+ số cuối cùng là 5 thì cộng thêm 5 để thành 10
+ số cuối cùng là 6 thì cộng thêm 4 để thành 10
+ số cuối cùng là 7 thì cộng thêm 3 để thành 10
+ số cuối cùng là 8 thì cộng thêm 2 để thành 10
+ số cuối cùng là 9 thì cộng thêm 1 để thành 10
+ số cuối cùng là 0 thì cộng thêm 0 để thành 0 =è chú ý chỗ này
+ số cuối cùng là 1 thì cộng thêm 9 để thành 10

Nói chung là cộng thêm số nào đó để nó thành số chẵn là 10
Vậy cái số bí mật cần tìm chính là con số được cộng thêm vào.
Trong ví dụ này, đó chính là con số 8.

Vậy số Y cần tìm là 8
Số Number Card là 5204 1234 5678 9018


Cách tìm số Veryfind Number hay còn gọI là CVV2
Đây là một dãy số gồm 3 số (American Express) hay 4 số (Visa Card, Master Card và Discover Card). Những số này có thể tạm hiểu là những con số bí mật, nó giống như câu trả lời cho cây hỏi khi bạn quên Pass của mail Yahoo hay Hotmail vậy đó. Những con số này được IN trên thẻ tín dụng, chúng ta đâu có thẻ này đâu mà có thể biết được những con số này là gì.

Tuy nhiên tại một Server chat ở mIRC, người ta có thể Check và đưa ra kết quả cho bạn về CVV2 này. Tôi đã kiểm chứng rất nhiều kết quả CVV2 có được do họ Check thì chưa bao giờ thành công. Tôi cũng đã chat vớI Admin, FD…nói chung là những người làm ra con BOT để check CVV2 thì chính họ cũng xác nhận là “không thành công”, họ nói rằng lúc được, lúc không, chính họ cũng không biết …họ vẫn đang tiếp tục nghiên cứu vấn đề này…..hic hic hic

server: irc.dal.net
port 6667
room: #thacc, #thecc, #!chk, …

Cách này tôi không dám đảm bảo tính chính xác của nó vì chính các Admin của #room đã trả lờI như vậy rồI mà.

Sau một thờI gian dài nghiên cứu cách tính CVV2 của họ, cuối cùng tôi cũng thành công là tìm ra “quy luật” tính CVV2 của những con BOTs trong #thacc, #thecc ….

Khi bạn vào những #room đó, bạn có thể gõ lệnh
!command {gõ enter} để biết những lệnh mà con BOTs của #room đó sẽ làm việc như thế nào.

!cvv2 numbercard expdate {gõ enter} (nhớ có khoảng trắng)
!cvv2 số_card ngày_hết_hạn {gõ enter} (nhớ có khoảng trắng)

!cvv2 3456354511117432 0104 {gõ enter}
!cvv2 4017140180542018 0702 {gõ enter}
!cvv2 5459180008179595 0604 {gõ enter}
!cvv2 6013559110422697 1003 {gõ enter}

Lúc đó các bạn sẽ nhận được câu trả lờI là:
3456354511117432 is Amex, cvv2: 5516
4017140180542018 is Visa, cvv2: 142
5459180008179595 is MasterCard, cvv2: 076
6013559110422697 is Discover, cvv2: 122

Vậy thì họ đã tính CVV2 như thế nào ?
+ ĐốI vớI Amex thì dùng những con số nằm ở thứ tự như sau: 6,8,12,3+1
3456354511117432
3456354511117432
3456354511117432
34(5+1)6354511117432
Con số cuối cùng của CVV2 thường cộng thêm 1

+ ĐốI vớI Visa, Master và Discover thì áp dụng cùng 1 quy luật: 8,12,3+1
4017140180542018
4017140180542018
40(1+1)7140180542018
==è CVV2 là 142

Chú ý: Giả sử con số thứ 3 của dãy Card là số 9
4090 xxxx xxxx xxxx : CVV2 là xx1
4094 xxxx xxxx xxxx : CVV2 là xx1
4897 xxxx xxxx xxxx : CVV2 là xx1
5191 xxxx xxxx xxxx : CVV2 là xx1

ví dụ:
4897 1234 5678 9012 : CVV2 là 481

Tức là ta không cần phải cộng thêm 1 ở con số hàng thứ 3 như những trường hợp khác mà ta “gán” cho nó bằng 1



Một số vấn đề khác của Credit Card.
a. 4271-382A-xxxx-xxxx - Citibank Preferred Visa
Đây là Card do ngân hàng Citibank Preferred Visa phát hành, Card này được nhận dạng qua 7 con số đầu tiên chứ không phảI 4 số như các loại khác.

b. Gold Card - Diners Club - Card NoLimit
30xx xxxx xxxx xxxx - Diners Club
31xx xxxx xxxx xxxx - Diners Club
35xx xxxx xxxx xxxx - Diners Club
36xx xxxx xxxx xxxx - Diners Club
….
Những loại Card này có Ưu điểm đó là No Limit, tức là nó không hạn chế số tiền bạn muốn chi xài trong một tháng là bao nhiêu cả. Những Card khác thì tuỳ ngư ời chủ sở hữu Card quy định, có thể là 500$/1tháng, 1000$/1tháng hay 2000$/1tháng …
Những Gold Card, Diners Club này thường là của những ông chủ giàu có. Và những Card này thư ờng là của Amex. Card Amex thường là Card NoLimit

c. Card 4063 xxxx xxxx xxxx
Đây là Card mới phát hành và Limit mỗI tháng của nó là 2000$


Còn nhiều vấn đề khác cần phảI quan tâm và nghiên cứu nũa, nhưng trình độ có hạn cũng như hiện tại tôi không có Computer cũng như điều kiện tài chính nên không thể nghiên cứu hết các vấn đề khác như:
a. Tính toán ngày hết hạn Expdate
b. Kiểm tra Card có bị Decline (hết giá trị hay bị clock) hay vẫn còn Valid (còn dùng)
c. Tìm hiểu và nghiên cứu cách tính CVV2 thay cho cách tính của BOTs ở trên.
d. Tôi chưa kiểm chứng và làm thí nghiệm nhiều trên loại Card 13 chữ số.
e. Các bạn nào giỏI lập trình có thể dựa vào những ý tưởng đó để viết một chương
trình keygen và tính toán Card.


url:http://danviet.biz/forum/showthread.php?t=728

26/9/09

Câu chuyện trong tiệm gội đầu

Ở Sài Gòn trong một hai năm nay nở rộ lên những tiệm hớt tóc và gội đầu mà nhìn từ ngoài không giống các tiệm hớt tóc thường chút nào. Dọc theo đường Bùi Thị Xuân, đường Sương Nguyệt Ánh và các quận ngoại thành như Bình Tân (tách ra từ huyện Bình Chánh cũ) mọc lên nhan nhãn những dịch vụ với cái tên khá nhạy cảm như “Hớt tóc gội đầu nam”. Thoạt đầu mới nhìn thấy tôi thắc mắc chẳng hiểu tại sao chỉ hớt tóc mà còn gội đầu, mà lại chỉ dành cho nam giới! Hỏi mấy thằng bạn thì thằng nào cũng nói để đó từ từ tụi tao dẫn mày đi thực tế cho biết, giải thích mệt lắm.
Và cái ngày đi thực tế đã đến. Hôm đó là một ngày làm việc trong tuần. Mới đi họp xong, về khách sạn vào buổi trưa, đang đọc một cuốn sách hấp dẫn, thì có điện thoại từ một tay bạn học cũ nay là một “đại gia” trong ngành kinh doanh đồ điện tử ở Việt Nam. Nó hỏi: Đang làm gì đó, rảnh hông, tao và thằng B định dẫn mầy đi gội đầu đây, đây là cách cho mầy đi lấy thông tin rồi tha hồ viết phóng sự, chịu hông? Đi thì đi, xa hông? Không, cách chỗ mầy ở chỉ một con đường thôi, chờ 5 phút nghen. Cúp máy.
Đúng năm phút sau hai thằng bạn tôi trong bộ cánh business có mặt tại khách sạn, chúng nó bỏ xe tại đó, và đi bộ cùng tôi qua đường Bùi Thị Xuân và Sương Nguyệt Ánh rất đẹp, với hai hàng cây sao cao vút. Hai bên đường khá yên tĩnh là khách sạn, nhà hàng, tiệm bán đồ điện tử và máy tính (hình như khu này là thủ đô của máy vi tính), và khá nhiều tiệm gội đầu hớt tóc cho nam giới. Chưa kịp chụp một tấm hình làm kỉ niệm thì đã đến “điểm hẹn”. Đó là một tiệm ba tầng lầu, nhìn từ ngoài rất sang trọng, đèn điện (dù ban ngày) và cửa kính sáng choang, cùng với màu sắc rất “upmarket”, chứng tỏ đây là nơi lui tới của những người lắm tiền nhiều của. Tiệm rất tiêu biểu ở thành phố này: chiều rộng khoảng 6 thước và chiều dài thì hun hút, khó đoán được bao nhiêu thước. Phía dưới lầu là một dãy ghế hớt tóc chắc cũng khoảng 10 cái, một số đã có khách đang hoặc hớt tóc, hoặc lim dim nằm gội đầu.
Điều đầu tiên làm tôi chú ý là đội ngũ phục vụ toàn các cô gái tuổi chỉ đôi mươi, xinh như mộng, mặc đồng phục áo trắng, và váy màu xanh da trời. Đồng phục gì mà bó sát thân hình các cô như là những cave chính hiệu! Thế nhưng tiếp chúng tôi là một cô tiếp viên mặc áo dài nghiêm chỉnh, cũng đẹp như tiên, cô hỏi chúng tôi có yêu cầu gì. Vì tôi chẳng biết oong đơ gì ráo nên để cho thằng bạn thương nhân nói chuyện. Đại khái là hớt tóc, gội đầu, massage mặt (trời ạ, có cả xoa bóp mặt đấy!), và nghỉ giải lao. Cô hỏi tiếp là chúng tôi có cần nhân viên nào cụ thể, hay là để cho cô ấy chọn cho. Hai thằng bạn tôi nêu đích danh hai cô mà chúng nó muốn phục vụ, rồi quay sang chỉ tôi nói: Anh này chưa biết em nào, vậy em nhớ tìm cho ảnh một em chăm sóc tận tình dùm anh nghen. Cô tiếp viên nhoẻn miệng tươi cười chỉ cho chúng tôi mỗi người an tọa vào một ghế, rồi lập tức có ngay một em khác đến hỏi tôi muốn uống gì. Cho anh li trà đá, cám ơn.
Một phút sau đã có một em đến phục vụ cho tôi. Em tự giới thiệu bằng cách chỉ vào cái ID trên ngực với cái tên Thu Thủy, và nói rằng em là người sẽ phục vụ cho tôi hôm nay. Tôi nhìn thoáng qua Thu Thủy và đoán em chắc chỉ 18-19 tuổi, người cao chắc cũng 1,65 m và không quá 45 kg, tóc ngắn gọn gàng có nhuộm màu nâu, em có đôi mắt như lúc nào cũng cười, và tay phải đeo một vòng vàng khá nhiều. Nghe em nói tiếng miền Trung, tôi tò mò hỏi em chắc là người miền “ngoài” vào đây. Thu Thủy nói em là người Phan Thiết. Tôi bắt chuyện: Ngoài đó lúc này ra sao? Cũng thường, nhưng nghèo lắm. Ủa, sao lạ vậy, anh tưởng có nhiều đầu tư và du lịch nên khá lắm chứ. Em cười nói: Em cũng không biết nữa. Em làm nghề này lâu chưa? Hơn 2 năm. Tôi đùa: Vậy là anh yên tâm trao đầu cho em há. Em hỏi lại: Chắc anh là Việt kiều? Tôi cố dấu cái căn cước của mình, nên nói: Anh là dân Kiên Giang mới lên đây công tác nên tiện việc theo bạn ghé qua đây hớt tóc, gội đầu ... Câu chuyện bị đứt ngang đó, khi em yêu cầu tôi ngồi yên để em hớt tóc.
Ở nước ngoài tôi đã quá quen với kiểu hớt tóc trong vòng 10-20 phút, nên chưa quen với cách hớt tóc ở tiệm này. Phải nói Thu Thủy có tay nghề hớt tóc rất khá, em chỉ nhìn qua mà có thể phân tích tóc tôi thuộc loại gì, và phê bình người hớt trước đã làm sai chỗ này, không cân đối chỗ kia, v.v… làm tôi cảm thấy như mình đã giao thân cho đúng người. Em dùng cả hai máy cắt tóc điện và tong-đơ cũ để hớt. Trong khi em hớt thì lại có một em khác đến tự giới thiệu làm … cắt móng tay! Hai em làm việc rất nhẹ nhàng, nói chuyện như thủ thỉ, làm tôi rất dễ bị … ngủ. Thỉnh thoảng em hỏi tôi có đau không, có khó chịu gì không để em điều chỉnh tong-đơ. Đến khi xong, tôi xem đồng hồ mới biết cái công đoạn hớt tóc không đã mất gần 40 phút.
Công đoạn kế tiếp là gội đầu. Thu Thủy hỏi tôi muốn dùng xà bông shampoo loại nào (mùi bạc hà, hay mùi hoa bưởi, hoa lan …), rồi áp dụng một loại dầu gội đầu rất dễ chịu trên tóc. Tôi có cảm giác bàn tay em nắn nót từng vùng đầu, quan tâm đến từng cọng tóc, gội đi gội lại, thỉnh thoảng lại cho thêm loại dầu gì đó mà lúc này tôi không thấy được. Trong tiếng nhạc nhẹ du dương, tôi cảm thấy mình bềnh bồng trong cái thế giới kì quặc mà độc đáo này. Chỉ gội đầu khô vậy mà cũng tốn ngót nghét 20 phút!
Công đoạn thứ ba là gội đầu ướt, tức là xả nước. Thu Thủy mời tôi vào một phòng khác phía trong. Phòng này nhỏ hơn, đèn tối hơn. Trong phòng có khoảng 5 cái giường mà khách chỉ nằm ngửa và cái đầu thì quặp ngửa xuống một cái bồn nước. Bồn nước có vòi nước di động dùng cả hai loại nước nóng và lạnh. Khách chỉ việc nằm đó để nhân viên gội đầu, làm sạch tất cả xà bông. Cái công đoạn này cũng tốn khoảng 20 phút. Xong công đoạn này cô phục vụ bỏ tôi nằm đó đọc báo, rồi bỏ đi trước khi dặn dò cô đồng nghiệp một cách đùa cợt: Nè các chị nhớ chăm sóc ông xã của em một chút nghen, em phải đi chuẩn bị phòng đây.
Công đoạn sau cùng là xoa bóp mặt, và tôi được chuyển đi một phòng khác. Lần này là một phòng trên lầu 1 của tiệm. Phòng này được thiết kế sáng sủa hơn, trang trọng hơn, nhưng cũng kín đáo hơn, được trang bị máy lạnh và trang trí khá mĩ thuật. Mỗi phòng chỉ có một khách và một nhân viên. Cái công đoạn massage mặt này quả là công phu, vì nhân viên dùng tay một cách nhuần nhuyễn và dầu gì đó để làm cho da mặt nóng lên, rồi dùng một loại dầu khác để làm cho da mềm lại và bắt đầu xoa bóp mặt, hút mụn (nếu có). Cách chăm sóc da mặt kiểu này quả là độc đáo mà tôi chưa từng biết trước đây.
Vì là nơi kín đáo nên khách và nhân viên có thể trò chuyện với nhau. Thu Thủy tỏ ra bạo dạng hơn với tôi bằng những động tác có thể xem là gợi cảm. Em choàng qua người tôi để cố tình cọ quẹt ngực vào người tôi, rồi làm như vô tình và tỏ lời xin lỗi. Qua Thu Thủy tôi mới biết các tiệm gội đầu loại này còn là những nơi thư giản một hai giờ của các đại gia, doanh nhân, và công tư chức thành phố. Trong hai giờ nghỉ trưa, họ đến đây để được gội đầu và nằm ngủ trong phòng có máy lạnh, và có người thủ thỉ tâm sự. Thành ra, tiệm rất đông khách trong lúc từ 11 giờ trưa đến 3 giờ chiều. Tôi hỏi Thu Thủy: nằm ngủ như vầy có gì đâu mà gọi là thư giản? Anh nói nghe lạ nhỉ, ngủ có người tâm sự nằm chung mà anh nói là “có gì đâu”, có người nghiền vào đây đó. Như cái anh bạn của anh đó, ảnh hay vào đây ngủ trưa với chị Hà hoài đó; chị Hà chiều ảnh lắm. Chiều là chiều như thế nào? Là ví dụ như anh bo cho em năm chục ngàn thì anh nằm ngủ với em nhưng không được sờ mó, còn một trăm ngàn thì thoải mái ...
Tôi tiếp tục câu chuyện còn dở dang lúc dưới tầng trệt, bằng cách hỏi Thu Thủy về hiện tại và tương lai. Em làm ở đây bao lâu rồi? Khoảng 6 tháng. Anh nghe nói thu nhập khá lắm phải không? Cũng tùy anh ơi, mỗi ngày có một hay hai khách thì em sống được, nhưng có ngày chẳng có khách nào, nhưng nói chung em dư khoảng 2 triệu mỗi tháng. Thế lương bổng ra sao? Đâu có lương gì anh, chỉ nhờ vào bo của khách thôi. Có bao nhiêu tiếp viên ở tiệm này? Khoảng 20 người. Chắc người từ vùng ngoài như em? Không phải đâu, phần đông các chị là dân miền Tây, em là người Trung duy nhất ở đây. Dịch vụ gội đầu này có từ bao giờ? Em cũng không biết, nhưng chỉ mới đây thôi, chủ yếu là phục vụ cho công chức, du khách, và Việt kiều. Em thích làm nghề này? Không, chỉ vì hoàn cảnh em mới làm, chứ nhục lắm anh ơi, ai cũng nghĩ em là đĩ điếm. Tôi cảm thấy đau nhói khi nghe câu trả lời quá thẳng thắn và chua xót, nên tôi cố nhìn mặt em xem có gì thay đổi không, nhưng tuyệt nhiên không thấy em biểu hiện một xúc động nào. Tôi hỏi: Sao vậy? Vì phần lớn những người làm nghề này thường bay đêm, chứ hớt tóc gội đầu chỉ là cái bình phông mà thôi. “Bay đêm” có nghĩa là gì? Tôi giả vờ hỏi. Anh khéo giả bộ quá, đàn ông các anh biết cả rồi, cần gì em phải trả lời chứ? Anh không biết thật mà. Thì bay đêm có nghĩa là làm vợ chồng một đêm đó. À ra thế, vậy em có hay bay đêm không? Em cười và ngượng nghịu nói: Thỉnh thoảng cũng có, nhưng phải được sự đồng ý của bà chủ mới được, chứ ở đây thì không. Em không sợ bị bệnh à? Sợ chứ, nhưng số phận cả anh ơi. Tại sao em không làm nghề khác? Nghề gì hả anh, em có nghề hớt tóc rồi, à anh là ai mà cứ hỏi em hoài vậy? Tôi đùa: Ủa, chứ em không nhớ anh là chồng hai giờ của em sao? Thu Thủy mỉm cười nói: Anh khéo nói quá há, thôi ngủ đi!
Gần hai giờ đồng hồ, tính từ lúc hớt tóc đến phần cuối của công đoạn này, tôi mới biết thêm một cái nghề lạ lùng nổi lên ở Sài Gòn, mà tôi chưa biết đặt tên là gì cho ngắn gọn. Ngủ ôm? Gội đầu ôm? Bất cứ thuật ngữ gì đi nữa thì nó vẫn là một nghề lạ. Rất lạ. Mà đau xót. Nhưng đó là thực trạng của cuộc sống. Có lẽ chỉ có Việt Nam mới có. Và nó phát triển ngấm ngầm, gây nhức nhối cho xã hội. Viết những giòng chữ này mà tôi vẫn thấy ... đau.

Hữu Loan bây giờ



Ngày xưa (và ngày nay nữa) tôi rất mê ca khúc "Áo anh sức chỉ đường tà" do nhạc sĩ Phạm Duy phổ từ bài thơ "Đồi tím hoa sim" của thi sĩ Hữu Loan. Hay lắm. Bài nhạc mang âm điệu bi hùng, nhưng tình cảm, nghe hoài không chán. Bài thơ này được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc (trong đó có bài mang hơi hám "sến" như bài của Dũng Chinh), nhưng tôi vẫn thấy bài của Phạm Duy hay hơn nhiều.Đến hôm nay đọc bài này mới biết Hữu Loan vẫn còn sống và từng có một cuộc đời đầy sóng gió ... Xin giới thiệu cùng các bạn một bài viết mà tôi cho là hay.NVT========http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=109475&ChannelID=7
Tác giả 'Màu tím hoa sim' ngày ấy, bây giờ...
TP - Cả ba lớp cửa từ đường làng vào vườn, vườn vào sân, sân vào nhà của nhà thơ Hữu Loan đều khép hờ. Ai ra vào tuỳ ý. Nhưng xem ra cũng ít người qua lại, trừ đám trẻ, như bà cụ hàng xóm nói, chúng kéo đến vào mùa nhãn, cho đến khi bói không ra một quả, rồi thôi,...
Nhà thơ Hữu Loan - Ảnh từ InternetBà cụ hàng xóm mau mắn: Các bác có lòng đến thăm cụ Tú thì cứ vào, chứ gọi cửa cũng không có người ra đón đâu. Cụ Tú con đàn cháu đống, ra ở riêng cả rồi, về già chỉ còn lại hai cái bóng mướp. Cụ Tú có nhà đấy, chắc lại đang ngồi ngắm rượu.
Nhà thơ đang ngồi ngắm rượu thật, trên manh chiếu trải ngoài hiên, tựa lưng vào tường, hai đầu gối so lên cằm, mái tóc bạc trắng rũ xuống, mắt nhìn đắm đuối vào chén rượu trên tay.
Mâm bát sơ sài, chỉ một quả chuối xanh, nhúm muối và đôi đũa lệch. Nhà văn xứ Thanh Kiều Vượng nói với tôi, mỗi năm vài lần đến thăm Hữu Loan, lần nào cũng gặp ông ngồi nhìn chén rượu thế kia, chỉ nhìn mà ít uống.
Ông đang sáng tác hay chỉ ngồi ngắm chén rượu như một thói quen của một thượng thọ ngoài tám mươi? Tôi không biết. Kiều Vượng cũng chịu. Chỉ có nhà thơ Trịnh Thanh Sơn, cùng quê Nga Sơn, từng nhiều lần hầu rượu ông Loan, thì dám chắc thi sĩ đang nghĩ về thơ đấy, nghĩ lạ lắm, chả giống ai.
Đời thơ của ông bắt đầu từ Đèo Cả, khép lại là Hoa lúa, vỏn vẹn mươi bài, nhưng ông nghĩ về thơ, người thơ, cõi thơ thì cả đời, nếu chép ra thì cả bộ trường thiên.
Thi bá cho rằng thơ thuộc về âm, nghĩa là thuộc về đêm, thuộc về trăng, con nước, thuộc về đàn bà. Người nào có sao Thái âm đóng cung mệnh, người đó mới làm được thơ, mới trở thành nhà thơ.
Thơ thuộc hành thuỷ, mềm đấy mà cứng đấy, thấy trước mặt mà không nắm được trong tay, ngỡ là hữu hình mà hoá ra vô hình. Bởi vậy trong thơ thường có trăng, có sông, lại khăng khít với nhau, tạo những suối nước.
Ngày trăng viên mãn, thì nước ngập tràn. Ngày trăng hao mòn thì con nước ngẹn ngào. Bản chất của thơ là buồn, là cô đơn, là hiu quạnh. Khi vui người ta hát. Khi buồn người ta đọc thơ.
Kiếp nhân sinh có vui có buồn. Khi buồn người ta cần có thơ để vịn mà đi. Thơ trường tồn là vậy. Bao nhiêu rượu quê Nga Sơn, bao nhiêu chiều ngồi ngắm rượu trên tay của một đời thơ để ông cảm về thơ, nghĩ về thơ tràn đầy và thâm hậu đến như vậy ?
Nhà thơ ngồi đó, trước mặt tôi, như ngồi để chờ một phép lạ giúp ông được tan vào thứ ánh sáng vườn chiều sâm sẫm bò loang trên cỏ rác.
Giá thử không có chúng tôi đánh động thì cơ chừng ông sắp tan vào chiều quê thật. Được thế thì sướng quá, nhưng trời lại chưa cho nên xem cái dáng ông ngồi ngắm chén rượu thấy cái vẻ thi nhân chưa được thư thái, mãn nguyện, buông xuôi sự đời của trưởng lão, mà vẫn như để tự giam mình cho đến cõi khổ tận cam lai của đời người bao vuông tròn...
Trong các nhà thơ thuộc thế hệ đầu cách mạng, có lẽ Hữu Loan là người nhiều bước thăng trầm hơn cả. Ông người quê nghèo Nga Sơn, Thanh Hoá, từ nhỏ, nói như Nam Cao, ít khi được thoả cơm nhưng ham học, lại sáng dạ nên hai mươi tuổi đã đậu tú tài.
Đến tận bây giờ bà con láng giềng vẫn cứ một cụ Tú Loan, hai cụ Tú Loan là vậy. Cậu Tú học trường Tây, nhưng không đi làm cho Tây ở Sở Dây thép, mà mở trường dạy trẻ và hoạt động trong phong trào Mặt trận Bình dân rồi tham gia Việt Minh.
Những ngày cách mạng Tháng Tám ông 29 tuổi, được cử làm Phó chủ tịch Uỷ ban khởi nghĩa huyện Nga Sơn.
Trong cuộc mít tinh phát động Tuần lễ vàng, hàng ngàn người xứ Thanh vây quanh anh cán bộ Việt Minh trẻ, đẹp trai, diễn thuyết dõng dạc đầy cảm hứng và mới mẻ về cách mạng, về chính quyền nhân dân, về nghĩa vụ người dân với nước Việt mới độc lập có sức cuốn hút kỳ lạ, khiến cho nhiều người sẵn sàng góp công, góp của ủng hộ kháng chiến.
Anh cán bộ Việt Minh tài hoa ấy chính là Hữu Loan, thành viên Uỷ ban Lâm thời tỉnh Thanh Hoá, phụ trách bốn ty: Giáo dục, Thông tin, Thương chính và Công chính.
Cũng buổi sáng diễn thuyết này có cô học trò 16 tuổi vô cùng ngưỡng mộ tài hoa cậu Tú Loan ngày nào đã cởi vòng xuyến vàng góp cho kháng chiến.
Kháng chiến bùng nổ, Hữu Loan làm công tác tuyên truyền, phụ trách tờ báo Chiến sĩ ở Mặt trận miền Trung.
Hữu Loan có chuyến đi công tác nhớ đời, giống tráng sĩ, cưỡi con ngựa đực bất kham từ Huế rong ruổi dọc miệt rừng miền Trung, đến với các đội quân mới từ thành phố, làng quê đồng bằng kéo lên bưng biền, tựa thế hiểm của núi non hùng vĩ dựng trận địa, bước vào cuộc chiến đấu lần thứ nhất đầy khí phách: Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh.
Thay vì viết những phóng sự, chủ bút Hữu Loan lấy thơ để diễn tả những tình cảm trào dâng trước thiên nhiên và người lính vạm vỡ, gân guốc, đầy nhiệt huyết buổi đầu cách mạng
Đèo Cả !
Đèo Cả !Núi cao ngất !Mây trời Ai LaoSầu đại dươngDặm về heo hútĐá bia mù sương !Bên quán Hồng quânNgườingựamỏiNhìn dốcngồi thanthương ailênđường... Râu ngượcchào nhau bên sườn núiGiặc từ vũng Rô bắn tớiGiặc từ trong tràn raNhưng Đèo CảvẫngiữvữngChân đèo nammáu giặcbao lầnnắng khôSau mỗi lần thắngNhững người lính Đèo CảVề bên suốiđánh cờNgười hái cam rừngăn nheo mắtNgười vá áothiếu kimmài sắtNgười đập mảnh chai vểnh cằmcạo râuSuối mang bóng ngườisoinhữngvềđâu ? !
Sau này nhìn lại lịch sử văn học cách mạng, Đèo Cả cùng với Nhớ máu của Trần Mai Ninh được xếp lên vị trí mở đầu thời đại thơ ca mới.
Nhưng bấy giờ với Hữu Loan, Đèo Cả chỉ như lời tâm sự ông dồn nén, về cuộc kháng chiến sinh tử của dân tộc, viết để gửi cho một người đọc, cô Đỗ Thị Ninh, người học trò cũ đã hào phóng cởi xuyến vàng góp cho kháng chiến.
Họ nên vợ nên chồng vào hai năm sau đó, đầu năm 1948, bấy giờ Hữu Loan là cán bộ tuyên huấn của một đơn vị chủ lực.
Trong chiến tranh thật khó có hạnh phúc trọn vẹn. Chỉ bảy tháng sau ngày cưới, Hữu Loan đang ở chiến trường, nhận tin vợ mất. Tráng sĩ Hữu Loan khóc vợ bằng Màu tím hoa sim làm xúc động bạn đọc nhiều thế hệ.
Tôi người Vệ quốc quânxa gia đìnhYêu nàngnhư tình yêu em gáiNgày hợp hônnàng không đòimay áo mớiTôi mặc đồ quân nhânđôi giày đinhbết bùn đất hành quânNàng cười xinh xinhbên anh chồng độc đáoTôi ở đơn vị vềcưới nhau xonglà điTừ chiến khu xa....nhớ về ái ngạiLấy chồng đời chiến chinh mấy người đi trở lạiNhỡ khi mình không vềthì thươngngười vợ chờbé bỏngchiều quê !... Chiều hành quân qua những đồi hoa simnhững đồi hoa simNhững đồi hoa sim dàitrong chiềukhông hếtMàu tím hoa simTímchiều hoangbiền biệtNhìn áo rách vaitôi hát trong màu hoa“áo anh sứt chỉ đường tàVợ anh mất sớmmẹ già chưa khâu”
Từ đây, sau Màu tím hoa sim nỗi đau riêng về hạnh phúc làm thay đổi tâm tính thi nhân. Chiến binh Hữu Loan hào hoa, phong trần, cưỡi ngựa, đeo gươm ra trận làm thơ hào sảng đổi chỗ cho một Hữu Loan thâm trầm, sâu nặng tình nghĩa con người.
Hoa lúa, Yên Mô, Những làng đi qua... những bài thơ sau nỗi đau Màu tím hoa sim là những chấm phá tình quê, tình người kháng chiến...
Hữu Loan đi qua chín năm kháng chiến với mười bài thơ. Và đó cũng là toàn bộ sự nghiệp sáng tác của ông. Sang hòa bình, sóng gió của những đổi thay đã đẩy ông rẽ sang hướng khác.
Nhà thơ Hữu Loan và các bạn văn nhiều thế hệ (tác giả ngồi ngoài cùng, bên phải)
Bước thăng trầm của ông bắt đầu từ cuối năm 1957. Một đêm Hà Hội nhiều sương muối, buốt giá, ông và nhạc sĩ Văn Cao trắng đêm dạo quanh hồ Thiền Quang. Đến sáng thì Văn Cao tiễn ông ra bến xe để ông trở về quê Nga Sơn kiếm kế sinh nhai.
Bấy giờ Nga Sơn, Thanh Hóa quê ông nghèo lắm. Ông lại tay trắng dắt vợ con về, biết sống sao đây. Buổi chiều đầu tiên về thôn Vân Hoàn, thay vì đi thăm hỏi láng giềng ông cắp be rượu lên núi đá đầu thôn.
Bạn ông, người cùng thời, nhà thơ Trần Dần có câu thơ làm ông sởn gai ốc: Cuối phố có ngọn đèn thắt cổ / Hãy chỉ cho tôi chỗ nào tôi đổ bớt tôi đi. Trần Dần đổ nỗi buồn thi nhân thăm thẳm vào đâu, ông chưa hình dung ra, nhưng với ông, ở Nga Sơn này, ông chỉ còn biết đổ lên đá mà càm cắp vợ con qua cơn giáp hạt.
Vốn có sức như trai lực điền, lại ở bước cùng, không thể ngồi ngâm thơ nhìn các con hết gạo, ông tưới rượu lên mặt đá mà thề sẽ bám đá để sống.
Một chiếc xe cút kít. Một đôi quang sắt. Một xà beng. Một cuốc chim. Một chiếc đòn gánh bằng cả khúc tre ngâm. Ông nạy từng khối đá đưa lên chiếc xe cút kít thô sơ đem đi bán ở các lò thợ làm cối, làm thớt, làm kê chân cột và làm vật liệu xây dựng.
Bán cả chục xe đá mới kiếm đủ ngày hai bữa cơm dưa muối cho đàn con. Đã thế, nhiều khi ế ẩm, đá chất đầy vườn, cả tháng không ai hỏi mua. Một năm, hai năm, ba năm...


Hữu Loan trở thành người thợ đá da đen như sừng, chân tay sần sẹo, tua tủa tóc rễ tre, đi đứng nói năng mạnh mẽ. Cặm cụi vật lộn với núi đá ông nuôi cả mười đứa con khôn lớn.
Đến giờ cả mười đứa con đã có chín nên vợ nên chồng, sinh cho ông đàn cháu 37 đứa. Chỉ còn cậu út là chưa lập gia đình.
Hữu Loan thôi bám núi đá đã mười năm nay. Ông lui về nhà, trải chiếu trên thềm, ngày ngày ngồi uống rượu, ngắm rượu và ngóng đợi con cháu về thăm nhà, ngóng đợi những chuyển động đổi thay của làng xóm, của gia đình mình, của phận mình.
Dằng dặc ngóng đợi, vận may cũng đã đôi lần gõ cửa nhà ông. Bắt đầu là toà soạn báo Văn nghệ, cơ quan ông công tác gần bốn mươi năm trước đưa đến tận nhà cho ông sổ hưu, với mức lương gần hai trăm ngàn đồng/tháng.
Rồi chờ thêm vài năm nữa ông được xuất bản tập thơ đầu tiên trong đời, tập Màu tím hoa sim với mười bài thơ ông viết từ thời kháng chiến.
Lại đợi, ông được trời ban phúc, con trai út, chú bé ra đời trên lèn đá tốt nghiệp Đại học Kiến trúc Hà Nội. Cậu út kiến trúc sư đang tham gia quy hoạch Dự án bảo tồn khu di tích Bác Hồ ở Kim Liên, Nghệ An.
Nghe tin con thành đạt ông cứ ngẩn ngơ tiếc nuối, giá còn sức như ngày nào, ông sẽ chở một xe cút kít đá ở cái núi đá từng nuôi sống gia đình ông về tận Kim Liên mà góp cho dự án bảo tồn một vài viên đá lát đường.
Không biết có còn vận may nào đến nữa không, Hữu Loan vẫn chờ. Cái chỗ bao nhiêu năm ngồi uống rượu, ngắm rượu và chờ đợi, mồ hôi thấm lên tường hình một bờ vai. Hình bờ vai lún dần, lún dần xuống thấp, có dễ không lâu nữa ngả hẳn xuống gần mặt chiếu.
Tôi ghé sát tai ông:
- Thưa bác, bác có làm thơ nữa không?
Hữu Loan vẫn nhìn chén rượu:
- Có. Nhưng toàn thơ đểu - Bỗng nhiên ông cất tiếng cười, cười khà khà, mãn nguyện.
- Bác thử đọc vài câu thơ đểu cho con nghe với nào ?
Hữu Loan ngồi im. Lát sau ông nói :
- Đọc Đèo Cả thì đọc, chứ đọc thơ đểu phí rượu.
Rồi ông như người bất ngờ vùng tỉnh dậy sau giấc ngủ dài, tinh nhanh, hoạt bát hẳn ra, giọng vang và còn sáng. Ông đọc hết Đèo Cả không hề vấp váp. Đọc xong, ông vơ lấy chén rượu, nhưng không uống, chỉ nhìn mà nước mắt rơi.
Hà Đình Cẩn

6/7/09

Lựa chọn nhà thiết kế website - đôi điều lưu ý

By Công Ty Truyền Thông Số iGO
http://igo-thietkewebsite.blogspot.com/2007/08/la-chn-nh-thit-k-website-i-iu-lu.html

Công ty bạn cần có trang web để quảng bá sản phẩm/dịch vụ và bạn đang lưỡng lự trước quyết định chọn ai là người xây dựng trang web đó. Tất nhiên bạn có thể tự làm việc này, nếu ở công ty bạn đã có một đội ngũ các nhân viên kỹ thuật giỏi nghề, hoặc bạn có đủ tiền để tuyển một nhóm chuyên gia thiết kế trang web. Nhưng nếu bạn cũng giống như phần lớn các công ty nhỏ khác – không có nguồn nhân lực và khả năng tài chính cũng chưa cho phép – bạn sẽ phải nhờ đến một công ty thiết kế web chuyên nghiệp.

Trong trường hợp này, bạn cần cẩn thận trong việc lựa chọn đối tác. Một trang web được thiết kế nghèo nàn, cẩu thả có thể khiến bạn tốn kém nhiều tiền của, khách hàng sẽ từ bỏ bạn và danh tiếng công ty cũng ngày một suy giảm theo. Vì thế trước khi ký kết hợp đồng với một nhà thiết kế, bạn hãy xem xét các yếu tố cơ bản sau:

1. Xác định rõ nhu cầu của mình.Bạn có thể thuê một nhà thiết kế web trong thời gian dài để xây dựng, triển khai và duy trì hoạt động cho trang web của bạn. Nhưng nếu mục đích trang web của bạn chỉ đơn thuần là giới thiệu trực tuyến các thông tin về công ty và sản phẩm/dịch vụ, thì bạn có thể tiết kiệm chi phí bằng cách thuê một nhà thiết kế web để xây dựng và triển khai trang web trong thời gian ngắn, còn bạn sẽ tự thực hiện mọi công việc liên quan đến hoạt động của trang web (chẳng hạn như khắc phục các đường link hỏng) ngay tại công ty. Bạn hãy xác định rõ những mục tiêu và kế hoạch tăng trưởng của công ty để dự liệu về thời hạn thuê dịch vụ của công ty thiết kế web.

2. Nghiên cứu kỹ lưỡng từng ứng viên.Đây là phân đoạn thiết yếu trong thời gian bạn nghiên cứu để chọn lựa các nhà thiết kế web, bởi vì nó giúp bạn đánh giá chính xác năng lực của họ. Sau khi tìm được một vài nhà thiết kế web mà bạn cảm thấy có vẻ ưng ý nhất – thông qua danh bạ web hay các trang web của đối thủ cạnh tranh – bạn hãy đọc danh mục những công việc và chi phí họ đưa ra ngay trên trang web của mình. Một trang web được coi là đẹp mắt, tiện lợi trong sử dụng và có trình độ chuyên nghiệp cao không nhất thiết phải cầu kỳ hay rực rỡ. Bạn chỉ cần tìm hiểu cảm nhận của các chuyên gia thiết kế để xem những ý tưởng của họ có phù hợp với mình không. Bạn cũng nên chú ý hơn đến các nhà thiết kế có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực kinh doanh của bạn.

3. Đánh giá các dịch vụ của họ.Hãy xác định xem liệu nhà thiết kế web có đáp ứng được các yêu cầu của bạn không. Nếu bạn muốn kinh doanh sản phẩm trực tuyến, bạn hãy tìm kiếm các công ty có nhiều kinh nghiệm trong việc thiết kế trang web thương mại điện tử. Nếu ứng viên mà bạn quan tâm là một cá nhân, thì bạn cần đảm bảo rằng người này có đủ các kỹ năng cần thiết để xây dựng thành công tất cả những gì bạn đòi hỏi. Bạn phải luôn tỉnh táo trước những “lời đường mật” của các công ty thiết kế web, mà hãy chú ý nhiều hơn đến những dịch vụ cộng thêm do các công ty thiết kế web đưa ra (ví dụ như nội dung viết quảng cáo, tiếp thị và một số dịch vụ khác).

4. Gặp gỡ trực tiếp.Thông thường, nhà thiết kế web tương lai của bạn, dù là cá nhân hay công ty đa quốc gia, sẽ giới thiệu các đặc tính trang web của họ ra toàn thế giới, thế nhưng bạn cần phải chọn đối tác nào mà mình có khả năng gặp gỡ, làm việc và hợp tác chặt chẽ. Sau khi tiếp xúc với nhà thiết kế web, bạn hãy tự hỏi bản thân một số câu dưới đây và hãy tự trả lời chúng thật trung thực:- Họ có lắng nghe các nhu cầu của mình không?- Họ có hiểu vấn đề theo cách hiểu của mình không?- Họ có hiểu biết về lĩnh vực kinh doanh của mình không?- Họ có chia sẻ viễn cảnh của mình trong trang web không?

5. Kiểm tra và tham khảo ý kiến.Việc tìm hiểu về hiệu quả kinh doanh của nhà thiết kế web luôn rất hữu ích, vì nó cho bạn biết nhà thiết kế đó đang hoạt động ra sao. Có thể công ty thiết kế web đó nổi tiếng khắp thế giới nhờ khả năng sáng tạo không ngừng, nhưng nếu họ không hoàn thành trang web của bạn đúng hạn với chất lượng đúng như đòi hỏi của bạn, thì đó không phải là đối tượng mà bạn cần tìm. Bạn có thể không cần đến Fat Hat Design – một cái tên quá nổi tiếng trong ngành thiết kế web và nhãn hiệu kinh doanh với các khách hàng là nhiều công ty, tập đoàn lớn trên toàn nước Mỹ, mà cái bạn cần là một nhà thiết kế web có thể xây dựng một trang web phù hợp nhất với yêu cầu kinh doanh của bạn. Bạn có thể gọi điện thoại và tham khảo ý kiến một số khách hàng cũ của nhà thiết kế web này về việc công ty:- Có hoàn thành hợp đồng đúng theo hạn định không?- Có đáp ứng được các yêu cầu đề ra ban đầu không?- Có nhiệt tình tiếp nhận các đề xuất và câu hỏi của khách hàng không?- Có nhanh chóng khắc phục sai sót không?- Có thực hiện công việc theo mức phí đã thoả thuận ban đầu không?

6. Hãy nhìn xa hơn.Nhiều năm qua, hàng trăm công ty thiết kế web khác nhau trên thế giới với đủ quy mô và trình độ chuyên môn đã tiến hành sát nhập, cắt giảm hoạt động hay đơn giản là đóng cửa. Do không thể biết chắc nhà thiết kế web mà bạn muốn thuê sẽ tiếp tục hoạt động lâu dài hay chuẩn bị phá sản, nên bạn có quyền đưa ra câu hỏi về tính ổn định và lâu dài trong mối quan hệ giữa bạn với nhà thiết kế đó. Bạn cũng nên hỏi trước hình thức thanh toán: có thể trả tiền làm nhiều đợt theo tiến độ công việc thực hiện được, hay phải thanh toán toàn bộ chi phí ngay sau khi ký kết hợp đồng. Những nhà thiết kế nào sẵn sàng chấp nhận phương thức thanh toán từng phần chính là đối tượng mà bạn có thể tin cậy khi giao dịch.Có thể nói, để trang web của bạn thực sự là một công cụ hỗ trợ kinh doanh, đồng thời đáp ứng được yêu cầu của bạn về các chức năng tìm kiếm, kỹ thuật và cả yếu tố thẩm mỹ, giúp khách hàng cảm thấy thoải mái và thuận tiện khi truy cập, thì điều quan quan trọng là bạn phải tìm được cho mình một nhà thiết kế có năng lực, có khả năng sáng tạo và có kinh nghiệm. Tuy nhiên, bạn cũng cần để ý đến khoản ngân sách dành cho việc này. Đừng để công ty bạn phải hoạt động với một trang web đẹp mắt và một tài khoản có số dư bằng 0.

(Dịch từ Allbusiness)

4 lỗi ở khâu thiết kế website khiến bạn sẽ mất khách hàng

http://igo-thietkewebsite.blogspot.com/2007/08/4-li-khu-thit-k-website-khin-bn-s-mt.html


Trước khi bạn bắt tay vào thiết kế một trang web hay cả một website, bạn nên chú ý để tránh mắc phải những lỗi thông thường sau đây. Những lỗi này thường gây khó chịu cho người đọc và vì thế bạn sẽ dễ mất đi những khách hàng tiềm năng.

Lỗi thứ nhất:

Kích cỡ website quá lớnNếu như phải mất từ 10 cho đến 15 giây để tải xuống website của bạn thì bạn nên đánh giá một cách quan về website của mình. Đó là lỗi lớn nhất mà người thiết kế giao diện website thường mắc phải. Có thể bạn truy cập internet bằng đường truyền tốc độ cao cộng chút hứng thú nên phần đồ hoạ bạn đưa vào chiếm tỉ trọng lớn trong giao diện của trang. Tuy nhiên, bạn thử nghĩ xem, nếu khách truy cập không có điều kiện cơ sở hạ tầng thuận lợi như bạn, không có cáp truyền và tốc độ truy cập cao thì việc phải mất từ 10 đến 15 giây để tải xuống 1 trang web là chuyện thường tình, và tất nhiên không phải ai cũng có đủ lòng kiên trì để chờ đợi như vậy.

Lỗi thứ hai:

Các quảng cáo loè loẹt, sặc sỡVâng, có thể đó là các banner quảng cáo mang đến cho bạn nguồn thu về tài chính. Nhưng bạn thử tưởng tượng xem, khi truy cập vào một trang nào đó mà đập ngay vào mắt mình là cả một cụm, một dãy dài từ đầu tới cuối hay cả một góc của trang tràn ngập các banner và logo quảng cáo thì tôi chắc rằng bạn không có cảm tình với trang web đó. Trên thực tế, các website của Việt Nam rất hay mắc lỗi này, các quản trị gia quá trú trọng vào nguồn thu quảng cáo từ việc cho đặt banner, cho nên các trang đó không còn mang tính thẩm mỹ cũng như nét đặc trưng của mình. Bạn thử để ý xem, các website hàng đầu thế giới như Yahoo đã giảm thiểu cho đặt banner hay logo quảng cáo trên trang chủ của mình, chuyển hướng tập trung vào việc cung cấp dịch vụ tìm kiếm; hoặc các website tin tức hàng đầu thế giới, họ đã nâng cao chất lượng dịch vụ cũng như nội dung tin tức để thu hút đọc giả và khách hàng. Theo tôi, việc tăng số lượng đặt banner quảng cáo trên một trang đồng nghĩa với việc họ sẽ mất dần đi số đọc giả trung thành cũng như khách hàng tiềm năng của mình. Vì vậy, nên biết dàn trải một cách hợp lý các banner, logo quảng cáo sang các trang chuyên mục khác.

Lỗi thứ ba:

Bố cục rắc rối, lằng nhằngTrước khi bạn xây dựng một website, phần việc phải tiến hành trước tiên là xây dựng một sơ đồ website. Bạn lên kế hoạch bao gồm danh sách cụ thể những gì cần phải làm như: số lượng trang, các chuyên mục, liên kết các trang, liên kết các chuyên mục, dịch vụ, nội dung thông tin cho từng trang, từng chuyên mục. Tiếp đến là tạo một form thông tin liên hệ, chỉ dẫn và đặt lên từng trang ở một vị trí phù hợp và ít bị thay đổi ở các trang khác cho đọc giả dễ nhận thấy.

Lỗi thứ tư:

Lạm dụng trong quảng cáo websiteKhi bạn tiến hành quảng cáo cho website, bạn thường dùng phần mềm gửi thư đồng loạt tới các địa chỉ e-mail, tuy nhiên phương pháp này giờ tỏ ra không mấy hữu hiệu bởi các nhà cung cấp dịch vụ e-mail coi đó là hành động gửi thư rác. Và tất nhiên, nếu như bạn gửi một bức thư có cùng một nội dung tới các địa chỉ khác nhau có đuôi tên miền của một nhà cung cấp dịch vụ thì bức thư đó sẽ tự động bị nhận dạng là spam.Trong chiến dịch xúc tiến quảng bá website, bạn có thể sử dụng các biện pháp quảng cáo đơn giản miễn phí kèm theo khác như sử dụng các diễn đàn, tham gia các nhóm chat, trao đổi banner quảng cáo hai chiều với các website khác…
( theo chungta.com )

24 Điều cần biết khi thiết kế một trang Web



Khi tự tạo cho mình một trang web riêng, ngoài năng lực thiết kế web của chính mình, bạn cũng nên xem qua 24 điều cần biết đã được những người đi trước đúc kết lại nhằm làm cho trang Web của mình có sức hấp dẫn, lôi cuốn người khác đến xem nhiều hơn.

THIẾT KẾ TRANG WEB
1. Tạo một khuôn mẫu thống nhất cho trang Web và thiết kế làm sao tất cả đều có màu sắc, phông chữ, layout theo một mẫu nhất định.
2. Nên có mục giới thiệu về mình trên trang Web (About us).
3. Nên có mục CopyRight ở cuối mỗi trang Web.
4. Thiết kế làm sao cho trang Web mở dưới 10 giây (nghĩa là kích thước mỗi trang nhỏ hơn 50KB, bao gồm luôn cả hình ảnh).
5. Dùng tên thông dụng cho các đề mục chính của trang như: Trang chủ (Home), Giới thiệu (About us), Giúp đỡ (Help), Liên hệ (Contact us)... và tránh dùng những từ ngữ khiến người khác phải suy nghĩ hay chạy theo mốt...
6. Nên làm một link (liên kết) tới các chủ đề chính trên trang Web, nếu như trang Web của bạn khá dài.
7. Nên làm đường dẫn từ trang chủ tới các trang Web thứ cấp, đường dẫn này nên nằm trên trang Web thứ cấp để có thể di chuyển sang các trang và mục khác dễ dàng hơn. Ví dụ: Home > Section > Sub-Section > Page.

BỐ TRÍ VÀ SẮP ĐẶT NỘI DUNG CỦA TRANG WEB

8. Những nội dung quan trọng trên trang Web nên được đặt phía trên những nội dung khác ít quan trọng hơn.
9. Sử dụng Table (bảng) khi thiết kế Web vì nó giúp định vị và không làm cho nội dung bị lộn xộn.
10. Tạo độ tương phản trong trang Web. Ví dụ chữ đen trên nền trắng hay chữ trắng trên nền đen...
11. Không nên sử dụng nhiều loại phông và kích cỡ phông chữ trên cùng một trang Web.
12. Cần kiểm tra sự hiển thị của trang Web ở nhiều trình duyệt Web khác nhau và ở các độ phân giải khác nhau.

NỘI DUNG TRÊN TRANG WEB

13. Sử dụng từ ngữ dễ hiểu để mọi người có thể đọc được. Trừ khi bạn thiết kế Web cho một lĩnh vực khoa học kỹ thuật nào đó thì mới dùng từ chuyên môn.
14. Nếu trang quá dài, nên cắt nó ra thành các trang nhỏ hơn, đồng thời tạo các liên kết giữa chúng với nhau.
15. Không dùng phông chữ có kích thước nhỏ hơn 12px và tốt nhất thiết lập theo tỷ lệ phần trăm thay cho pixels, giúp người đọc có thể tự thay đổi kích cỡ phông chữ trên trình duyệt của họ.TÌM HIỂU NGƯỜI XEM
16. Thiết lập một trang phản hồi và đặt nó trong trang About us.
17. Làm một trang thông báo về những tin tức mới cập nhật trong phần Home Page.
18. Nên đặt các câu hỏi thăm dò để người xem phản hồi lại thông tin cho bạn.

LIÊN KẾT (Web links)

19. Nên tạo chú thích cho liên kết giúp người đọc biết được trang cần tới.
20. Nên dùng một màu thống nhất cho tất cả các liên kết
.21. Khi link không chỉ tới trang html mà tới một tài liệu như Word, Excel, PDF... thì bạn nên tạo biểu tượng của nó bên cạnh link.
22. Đừng tạo link tới trang đang xây dựng.

SỬ DỤNG HÌNH ẢNH TRÊN TRANG WEB

23. Tối ưu hoá dung lượng hình ảnh trên trang Web theo chiều hướng nhỏ đi và chỉ nên dùng hình ảnh dạng .jpg, .gif.
24. Dùng chức năng thumnails đối với các hình lớn, đồng thời bảo đảm nó có thể phóng to nếu muốn.
(Nguyễn Ngọc Thanh Nhã)